Mang Theo Trò Chơi Sinh Hoạt Trở Về Cổ Đại

Chương 515 -




Từ Triết mơ hồ nhận ra sắc mặt của Điền Đường có gì đó không đúng lắm, nhưng hắn không hỏi nhiều, mà khom người đáp lại: "Vâng, thần sứ đại nhân."

“Thần sứ đại nhân đã trở lại!”
“Gần đây trấn Thần Linh như thế nào rồi?” Điền Đường mỉm cười.
"Tốt, tốt lắm." Người đối diện cũng cười: "Đời này ta chưa từng có ngày nào tốt như vậy. Nhờ có Thần nữ, cũng nhờ có thần sứ đại nhân, ai có thể nghĩ đến chuyện ta lớn tuổi như vậy rồi, mà còn có thể sống lâu và sống tốt như thế.”
Điền Đường bình tĩnh trò chuyện với đối phương, rồi đi thẳng ra bên ngoài trường học, đối phương mới cười rồi rời đi.
Ứng Liên đi theo bên cạnh của Điền Đường, nhịn không được mà liền nhìn về phía của nàng.
Hai người trở về từ huyện Dương Nam, Điền Đường đều không hề nói qua mục đích trở về lần này, nàng đã mấy lần muốn hỏi, nhưng cuối cùng vẫn không thể mở miệng.
Điền Đường vẫn không giải thích, mà dẫn Ứng Liên đi vào trường học.
Du Ninh đang dạy học, trong phòng làm việc cũng có mấy lão sư, đều có cả lão sư nam và lão sư nữ, chỉ là...
Tương đối mà nói, thì nam lão sư vẫn nhiều hơn so với nữ lão sư một chút, như vậy sự chênh lệch của trấn Thần Linh Trấn bây giờ thực ra nàng cũng coi như đây là chuyện bình thường.
Sau khi Điền Đường vào phòng làm việc, các lão sư đều cười rồi chào hỏi nàng, nàng cũng chỉ đáp lại từng câu một.
Cũng không nói đến mục đích lần này mà nàng trở về.
Cho đến khi Du Ninh dạy học xong và trở về.
Trong nháy mắt, đi vào văn phòng thì liền nhìn thấy Điền Đường, Du Ninh liền nở nụ cười: "Ta còn nói vì sao văn phòng hôm nay lại yên tĩnh hơn bình thường một chút, nhưng khi nhìn thấy ngươi cuối cùng ta cũng đã hiểu được, chuyện của huyện Dương Nam đều xử lý xong rồi sao?"
Điền Đường nói: “Vẫn chưa, chỉ là có một số việc, ta cảm thấy nên tự mình nói.”
Nàng lấy ra tài liệu đã chuẩn bị từ sáng sớm.
Du Ninh kéo ghế ra, ngồi xuống ở bên kia bàn, chủ động nhận lấy tài liệu ở trong tay của Điền Đường.
So với những người khác, Điền Đường là người nắm giữ hệ thống và biết rõ ràng nhất về các hạng mục, số liệu của trấn Thần Linh, lần này số liệu mà nàng lấy ra chủ yếu là bao gồm toàn bộ dân số hiện nay của trấn Thần Linh trấn, tỷ lệ nam nữ, tỷ lệ tuổi tác.
Bản thân của Du Ninh cũng không phải người bình thường, hơn nữa nàng vẫn phụ trách trường học của trấn Thần Linh, đối với tình huống trường học, không ai có thể hiểu rõ hơn nàng.
Sau khi Điền Đường lấy tài liệu ra, Du Ninh chỉ cần lướt qua một lần là đã nhận ra vấn đề.
"Trước mắt, hiện tại các tiểu hài tử dưới mười tuổi của trấn Thần Linh đều được chiêu sinh mỗi năm một lần, nhưng vẫn luôn có các lớp tiểu học, hiện nay tỷ lệ học sinh nam nữ của trấn Thần Linh có chút chênh lệch với các số liệu mà ngươi cung cấp, hiện giờ cũng không tính là nhiều lắm, nhưng cứ thế này mãi, có lẽ sẽ xuất hiện một ít vấn đề.”
Du Ninh nói xong, ngẩng đầu nhìn Điền Đường: "Ngươi cố ý trở về, là vì vấn đề này sao?”
"Ừm." Điền Đường gật đầu: "Trấn Thần Linh vẫn đang ở bước đầu của giai đoạn phát triển, dân số cũng không nhiều lắm. Mọi thứ cũng sẽ dễ bị bỏ qua hơn, nhưng mọi thứ phải được thực hiện từng cái một, chúng ta vẫn còn rất nhiều thời gian, nhưng đối với một số người mà nói, bỏ lỡ chính là việc cả đời, cho nên ta nghĩ có lẽ có thể bắt đầu từ bây giờ, chậm rãi thiết lập hệ thống pháp luật của trấn Thần Linh.”
Nghe được lời của Điền Đường, Ứng Liên đứng ở bên cạnh, nhịn không được liền nói: "Thần sứ đại nhân, ở trong vòng vây của trấn Thần linh, không phải không thể có ác ý giết người, cùng với không thể ác ý đả thương người hay sao? Pháp luật còn có ý nghĩa gì sao?"
Điền Đường nghiêng đầu nhìn nàng, mỉm cười: "Đả thương người và giết người chỉ là một phần cơ bản nhất, nhưng tất cả chúng ta đều biết rằng những điều xấu xa trên thế gian này không chỉ bao gồm hai điều này. "
“Cần ta giúp gì hay không?” Du Ninh hỏi.

Bạn cần đăng nhập để bình luận