Mang Theo Trò Chơi Sinh Hoạt Trở Về Cổ Đại

Chương 648 -




Từ Triết nhận lấy sách, suy nghĩ chốc lát đã hiểu được ý của Điền Đường, lập tức gật đầu: “Hiểu rồi, thuộc hạ sẽ làm tốt nhiệm vụ mà thần sứ đại nhân giao phó.”
Sau khi Tứ Triết rời khỏi, Điền Đường trở lại bàn và ngồi xuống, cầm bút bắt đầu viết chữ.
Hiện giờ tình hình của phủ Lâm Xuân đang dần thay đổi, phạm vi bao quát của khu an toàn ngày càng lớn, đồng thời quân đóng bên ngoài phủ Lâm Xuân đứng về phía trấn Thần Linh cũng ngày càng nhiều.
Điền Đường không có việc gì làm nên chỉ có thể luyện thư pháp để giết thời gian.
Nàng tự nhận chữ viết của mình không tồi, nhưng lại bị giới hạn bởi đầu bút lông cứng, chữ dưới ngòi bút lông mềm mại nhưng đối với nàng mà nói thật sự rất khó, chữ nàng viết ra không quá xiêu vẹo nhưng lại không đẹp cho lắm.
Đúng lúc nàng vừa mới tìm thấy một vài quyển bảng chữ mẫu trong thư phòng, hơn nữa chuyện của phủ Lâm Xuân đã xử lý gần như xong cả rồi nên chỉ cần thêm một quãng thời gian nữa để hoàn thiện công việc, nhân tiện thời gian này nàng luyện tự.
Nàng không tin mình đã dành cả ngày để luyện chữ, viết hơn hai tháng rồi mà vẫn không luyện ra được một tay chữ đẹp.
Trời sắp trở lạnh, than củi trong phòng được đốt lên, trên người Điền Đường còn đang mặc đồ bông nên vẫn rất ấm. Lúc mới bắt đầu viết chữ, vì trời đông mà tay có hơi lạnh nhưng viết được một lúc rồi thì lòng bàn tay đã ấm lên.
Ngoài cửa có người chờ nhưng Điền Đường không gọi vào, bọn họ cũng sẽ không xuất hiện trước mặt Điền Đường.
“Thần sứ đại nhân giống như không có việc gì.”
“Bởi vì thần sứ đại nhân là thần sứ, so với người làm quan sao có thể giống nhau được.”
“Nói vậy cũng đúng, mà ngươi có thấy lạnh không? Ta nhớ rõ ngày này năm trước ta đã bắt đầu run người vì lạnh rồi, sao năm nay thời tiết vẫn rất tốt, giống như không lạnh?”
“Ngươi có phải đồ ngốc không vậy? Ngươi ăn mặc dày như vậy còn lạnh cái gì nữa?”
“Dày?” Người nói chuyện cúi đầu nhìn toàn bộ người mình, vẫn mờ mịt như cũ: “Năm nay dày thế á?”
“Còn nói nữa, năm ngoái ngươi mặc cái gì, năm nay ngươi mặc cái gì?” Người còn lại nói xong, giơ quần áo của mình ra, còn lộ ra vẻ châm chọc: “Ngươi nhìn thử xem, đồ này đều là vải bông trắng, bông tốt như vậy ta chỉ thấy quan to hoặc quý nhân trong thành mặc thôi, trước kia chúng ta làm gì có quần áo tốt như vậy mà mặc chứ?”
Người trước nhìn lại áo quần của chính mình kĩ rồi đáp lại: “Không ngờ bông này lại ấm thế đấy? Ta còn tưởng trước kia người ta nói bông giữ ấm chỉ là gạt người đó?”
“Thật ra trước đó ta cũng nghĩ như vậy. Lấy ví dụ chăn bông đi, chăn bông trước kia ngủ rất ấm nhưng vẫn không tránh khỏi khí lạnh, nhưng chăn bông năm nay thực sự rất thoải mái, đã thoải mái rồi còn ấm áp nữa. Cả giày nữa, rồi quần bông, chúng ta ở trong này đứng lâu như vậy cũng không bị tê cứng chân vì lạnh, một ngày thoải mái như vậy sai ta đứng ở trong này mãi ta cũng bằng lòng đứng.”
“Ngươi nói như vậy ta cũng bằng lòng, lại có quần áo tốt để mặc, còn có đồ ăn ngon, mấy ngày này ta ăn hơi nhiều thịt…”
“Thật sao? Nương ta còn nói đến lúc buôn bán có tiền lời sẽ… cho ta một chiếc áo bông dày hơn chút để giữ ấm, nghĩ lại thì mùa đông năm nay có thể xem như một mùa đông dễ chịu rồi.”
“Đúng vậy.” Hai người vừa nói xong thì nghe thấy tiếng bước chân vang lên, lập tức thẳng sống lưng.
“Lâm đại nhân.”
“Thần sứ đại nhân có ở đây không?” Lâm Phúc Thành hỏi.
“Có, để thuộc hạ đi bẩm báo.” Thủ vệ nói xong thì vội vàng đi vào bên trong bẩm báo, chốc lát sau bước ra mời Lâm Thành Phúc vào phòng.
Lúc Lâm Thành Phúc vào Điền Đường đã buông bút lông trong tay xuống.
“Thần sứ đại nhân.”
“Đúng lúc ta vừa viết xong vài chữ, phiền ngươi lại xem giúp ta.” Điền Đường nói xong thì lấy cái chặn giấy đi, để cho Lâm Phúc Thành nhìn.
Lâm Phúc Thành tiến lên, nhìn kỹ chữ trong tay Điền Đường, nhất thời không phát ra tiếng động.
“Ăn ngay nói thật đi, ta vừa mới bắt đầu luyện chữ thôi, nếu ngươi không nói lời thật lòng thì ta sẽ không có cách nào khác có thể tiến bộ cả.” Điền Đường bình thản nói ra. Nàng đã sớm biết chữ mình viết ra không được đẹp, thiên phú ở phương diện này cũng không ra gì, chẳng bằng một ngày lại một ngày siêng năng luyện, có thể chậm rãi tiến bộ lên.

Bạn cần đăng nhập để bình luận