Mang Theo Trò Chơi Sinh Hoạt Trở Về Cổ Đại

Chương 644 -




Bạch Quán Chúng vẫn luôn ở trấn Thần Linh, tuổi nhỏ hơn một chút so với Bùi Phong Bình, nhưng cũng coi như là xấp xỉ tuổi nhau, bình thường lúc rảnh rỗi, cũng sẽ cùng nhau ngồi nói chuyện phiếm.
Bùi Phong Bình cũng đã từng chú ý qua tình huống của Bạch Quán Chúng, cũng nhận ra được hình như hắn đã xảy ra chút chuyện gì đó, nhưng vì luôn không thích nghe ngóng chuyện riêng tư của người khác, nên vẫn chưa từng hỏi ra miệng.
Hôm nay Từ Triết vừa nói như thế, Bùi Phong Bình rất nhanh phản ứng lại, liên hệ với tình huống của Bạch Quán Chúng, có thêm vài phần tin tưởng với tin tức trong lời nói của Từ Triết.
"Lão sư, học trò trở về, chính là cố ý thương lượng với người một chuyện, lão sư bây giờ có 3 điểm thuộc tính, người muốn lựa chọn như thế nào?"
"Ta làm sao có thể có?" Bùi Phong Bình nhíu mày.
Từ Triết lắc đầu: "Học trò cũng không rõ lắm, là thần sứ đại nhân gọi học trò qua, nói chuyện này với học trò, nên học trò cố ý trở nói tỉ mỉ với lão sư, thần sứ đại nhân nói như vậy, nhất định là độ trung thành của lão sư đã đạt tới 100%.”
Sau khi nói xong, Từ Triết lại nói đại khái thời điểm Điền Đường gọi hắn tới.
Khi xác định thời gian, Bùi Phong Bình cũng ý thức được cái gì đó.
Nếu như đúng thật là khoảng thời gian đó, tâm tình của hắn quả thật có chuyển biến tương đối lớn, khi đó hắn đang nói chuyện phiếm với Tô Tu Vĩnh, cũng vừa vặn nhắc tới Điền Đường, nhắc tới thiên mệnh sở quy.
Cũng vào lúc đó, đáy lòng hắn cũng thừa nhận năng lực của Điền Đường đối với thiên hạ.
Chỉ là suy nghĩ một lát, Bùi Phong Bình liền mở miệng nói: “Nếu là thật có chuyện tốt như vậy, tất nhiên ta sẽ lựa chọn trí lực, ta là một thư sinh yếu đuối, muốn thể lực cùng nhanh nhẹn làm cái gì?”
“Lão sư, đệ tử viết thư gửi tới trấn Thần Linh, vậy trong khoảng thời gian này, học trò ở lại cùng người”. Từ Triết chủ động nói.
Bùi Phong Bình suy nghĩ một chút, vẫn gật đầu: "Cũng tốt”.
Sau khi được Bùi Phong Bình đồng ý, Từ Triết lập tức viết thư, gọi người đưa tới trấn Thần Linh, trong thư không có nội dung gì khác, chỉ có một chữ "Trí", Điền Đường có thể dễ dàng biết được ý nghĩa của chữ này, nếu không cẩn thận có người khác đọc được thư, cũng không có khả năng nhìn ra quá nhiều tin tức chuyện trong này.
Sau khi thư được đưa đi, Bùi Phong Bình mang theo Từ Triết, đem theo một ít sách hắn đã đọc trong suốt thời gian này ra xem, toàn bộ sách chất thành một đống đặt trên bàn. Những cuốn sách này có một số là sách cổ, nhưng phần lớn đều là sách ở trong tàng thư các của trấn Thần Linh.
Bùi Phong Bình bẩm sinh đã rất thông minh, nhưng những cuốn sách này hoàn toàn xa lạ với hắn, nếu muốn tìm hiểu nội dung của những cuốn sách này, hắn phải bắt đầu lại từ đầu giống như những người khác, phải đặt nền tảng tốt từng chút một trước khi có thể đi lên.
Ngay cả đối với người thông minh nhất, việc học kiến ​​thức mới cũng cần có thời gian và năng lượng. Nếu như khi Bùi Phong Bình còn trẻ, hắn tất nhiên có thể dành ra nhiều thời gian để học tập giống như những người khác, nhưng hắn cảm thấy mình đã già, thể lực không đủ, thời gian học tập cũng có hạn. vì vậy thực sự không muốn dành thời gian đi từng bước.
Để tiếp thu được nhiều kiến ​​thức càng sớm càng tốt, người trẻ có thể chong đèn đọc sách vào ban đêm, nhưng hắn chỉ có thể tận dụng thời gian ban ngày vốn đã bận rộn để vắt kiệt thời gian học tập.
Trên thực tế, xét về tốc độ học tập của Bùi Phong Bình thật sự rất nhanh, những người bắt đầu cùng lúc với hắn, hoặc thậm chí là đã bắt đầu học trước rất lâu, cũng không nhanh bằng. Nhưng theo theo quan điểm của Bùi Phong Bình, tốc độ này vẫn còn quá chậm.
Trước khi Từ Triết tìm đến đây, hắn cũng đã suy nghĩ đến vấn đề này, do dự không biết nên chọn học vào buổi tối hay đơn giản là bỏ hẳn công việc dạy học qua một bên, toàn tâm toàn ý vào việc học. Cái trước thì cơ thể bản thân không hỗ trợ, còn về cái sau mặc dù cần nhiều thời gian và đầu tư hơn, nhưng nó cũng hỗ trợ hắn rất nhiều, bất cứ khi nào nhìn thấy những học trò đang gặp khó khăn trong việc tiếp thu kiến ​​​​thức, hắn cũng có thể khơi dậy động lực học tập, để bản thân cảm thấy mình vẫn còn trẻ.

Bạn cần đăng nhập để bình luận