Mang Theo Trò Chơi Sinh Hoạt Trở Về Cổ Đại

Chương 438 -




“Nương, cho người ăn.”
Hai tiểu hài tử ngồi quỳ ở trong căn phòng tối tăm, cẩn thận bẻ miếng màn thấu trong tay ra, đưa đến bên miệng nữ nhân đang nằm trên giường.
Nữ nhân mơ mơ màng màng mở mắt ra, nhai nhai màn thầu trong miệng, sau khi ăn xong từng miếng nhỏ một, nàng dừng động tác nhai nuốt lại, lắc đầu khàn giọng nói chuyện: “Đủ rồi, nương ăn đủ rồi, các ngươi ăn đi.”
“Nương, người ăn nhiều một chút, người đã đói lả rồi.” Tiểu hài tử nói, tiếp tục kiên trì nhét lương thực vào trong miệng của nữ nhân.
“Nương thật sự ăn no rồi, các ngươi đừng để đói bụng, các ngươi ăn đi.” Nữ nhân vẫn kiên trì không ăn cái gì như cũ.
Bên ngoài có một người đứng ở cửa, nghe thấy âm thanh bên trong thì gãi gãi đầu, lại không dám vào trong nhà: “Ngươi cứ ăn đi, hai người bọn họ đều có ăn, bản thân ngươi đừng để đói bụng, nếu như ngươi để bản thân mình đói đến lả đi, hai hài tử phải làm sao bây giờ?”
Nữ nhân cười khổ: “Bệnh của ta sẽ không tốt lên được, khụ khụ…… Lưu đại ca, trong khoảng thời gian này ít nhiều cũng may có ngươi chiếu cố, ta muốn ích kỷ một lần, có thể phiền toái ngươi chiếu cố hai hài tử được không, về sau ngươi có thể coi hai hài tử như hài tử thân sinh của ngươi, để bọn chúng dưỡng lão cho ngươi.”
Nam nhân đứng ở cửa thở dài một tiếng: “Ta đương nhiên nguyện ý chiếu cố hai hài tử, nhưng ngươi như vậy cũng không được, hài tử vẫn còn nhỏ, ngươi mang theo bọn chúng, so với ta mang theo thì sẽ tốt hơn.”
“Nhưng nếu như ta còn sống, sẽ trở thành liên lụy của ngươi,” Nữ nhân nằm ở trên giường rơi lệ, “Ngươi chiếu cố hai hài tử đã rất vất vả rồi, còn muốn chiếu cố ta, chúng ta không thân cũng chẳng quen, cứ phiền toái ngươi như vậy khiến cho trong lòng ta cảm thấy rất băn khoăn, nếu như ta mất đi rồi, ít nhất ngươi chỉ cần nuôi sống hai hài tử là đủ rồi, đến lúc đó hai hài tử này chính là hài tử của ngươi, dù sao so với ta đi theo liên lụy ngươi thì vẫn tốt hơn.”
“Ngươi phải sống thật tốt, lương thực có ăn, mấy ngày này trong huyện có người của đại hộ đến mướn người ở trong huyện làm việc đấy, không cấp tiền công, nhưng lại cho rất nhiều lương thực, ngươi cứ ăn đi, nếu cứ tiếp tục như vậy, bệnh của ngươi không có vấn đề, ngược lại vì ăn quá ít mà đói đến hư thân thể.” Nam nhân bắt lấy khung cửa, e ngại quan hệ của hai người không rõ, thật sự không tiện để vào cửa, lại cũng không đành lòng nhìn nữ nhân cứ như vậy mà đói chết.
Đúng lúc này, tiếng đập cửa vang lên.
Nam nhân lập tức cảnh giác, gọi người trong phòng: “A Thải, ngươi đi mở cửa cho người ta, ta ở ngay bên cạnh.”
“Ai.” Tiểu nữ hài trong phòng vội vàng chạy ra, thời điểm ra khỏi căn phòng tối, nam nhân đã tránh ở trong một góc, nàng một đường chạy đến cạnh cửa mở cửa, ngửa đầu nhìn người tới: “Các ngươi muốn tìm người sao?”
“Đúng vậy, chúng ta có chút việc muốn tìm người, có thể đi vào trong rồi nói không?” Từ Triết cười hỏi, chủ động giới thiệu thân phận của chính mình: “Ta là người ở tại khách điếm bên kia, trong khoảng thời gian này luôn mướn người làm việc sửa đường.”
A Thải nhanh chóng quay đầu lại nhìn về phía nơi mà nam nhân đang trốn, lại cảm thấy không quá thích hợp, quay đầu lại cùng Từ Triết nói chuyện: “Ngươi, ngươi vào đi.”
Tuy rằng chỉ có một cái liếc mắt thôi, nhưng Từ Triết rất nhanh đã phát hiện nơi mà A Thải nhìn chăm chú vào, cũng thấy được một góc áo ở trong góc.
Sau khi bước vào trong nhà, Từ Triết không nói những lời khác, trực tiếp nhìn đến cái góc kia: “Đã có người trưởng thành ở, liền xuất hiện đi, chúng ta có thể nói chuyện một chút.”
Nam nhân đứng trong góc vừa nghe thấy âm thanh thì ló đầu ra nhìn thoáng qua, rất nhanh liền nhận ra Từ Triết, nhanh chóng bước ra, khom mình hành lễ: “Đại nhân.”
“Ngươi là nam nhân nhà bọn họ sao? Ta nghe nói nhà này chỉ có mẫu tử ba người chung sống với nhau?” Từ Triết trực tiếp đưa ra câu hỏi.
Khuôn mặt của nam nhân đỏ lên: “Không…… Không phải, ta không phải nam nhân của nhà bọn họ, khoảng thời gian trước nam nhân trong nhà này đã xảy ra chuyện, không thể cứu trở về, ta thấy bọn họ đáng thương, liền tới đây chiếu cố một chút, thật sự không có ý gì khác.”

Bạn cần đăng nhập để bình luận