Mang Theo Trò Chơi Sinh Hoạt Trở Về Cổ Đại

Chương 590 -




Bố cục phòng tắm ở đây còn tốt hơn nhiều so với bản vẽ nhà ở trong tay nàng tạo ra, thậm chí còn thiên về phong cách nhà tắm hiện đại, ngoại trừ toilet, còn có vòi sen, tủ đựng đồ…, hơn nữa vật liệu cũng không khác gì vật liệu nhà vệ sinh hiện đại.
Đứng trong phòng vệ sinh, Điền Đường có một cảm giác như mình đã trở lại thời hiện đại, kết cấu phòng vệ sinh và vật liệu như đều rất phù hợp với nàng, cho dù là vì phòng tắm này, nàng cũng phải thường xuyên tới đây ở.
Dù sao lầu cao trên không này đều thuộc về nàng, lối vào thang máy dưới lầu còn nhận mặt nàng, đây chính là nơi ở của nàng, cho dù là người khác cũng không thể vào được, nếu chỉ là nơi an toàn thì nơi này đã cực kỳ an toàn rồi.
Sau khi xem xong phòng tắm, nàng một lần nữa đi đến phòng họp.
Bố cục phòng họp cũng tương đối hiện đại, tấm bảng phía trước là bảng lớn màu trắng, cũng là bảng mà Đường Điền quen thuộc, hơn nữa phía trên còn chuẩn bị bút và giẻ lau, dùng để họp quả thật rất thích hợp.
Bên ngoài phòng họp, Điền Đường lại nhìn các kết cấu khác trong nhà, cả tầng lầu trên không được trang trí nội thất và hoàn cảnh tổng thể mang hơi hướng hiện đại, nhưng bố cục bên ngoài lại là chạm trổ cổ đại, nàng mở một cánh cửa gỗ, bên ngoài là một hành lang.
Trong nháy mắt, nàng mới cảm nhận được gió bên ngoài đang thổi, đây là những thứ lúc nàng đứng ở trong phòng hoàn toàn không nhận ra.
Đi tới hành lang nhìn xuống phía dưới, có thể thấy rõ tình huống của toàn bộ trấn Thần Linh, thậm chí cũng có thể mơ hồ nhìn thấy bố cục huyện Dương Nam phía xa, có thể thấy vị trí của tòa lầu trên không trung này rất cao.
Điền Đường đi vòng quanh hành lang một vòng, từ góc độ khác nhau nhìn thấy những hình ảnh khác nhau, nhưng hầu như mỗi lần nàng nhìn ra ngoài đều có thể nhìn thấy bá tánh đang làm việc chăm chỉ.
Có mấy lần, nàng còn đụng phải ánh mắt bá tánh ngẩng đầu nhìn.
Chỉ là bởi vì vị trí của nàng thật sự quá cao, tuy rằng nàng có thể chắc chắn người phía dưới quả thật đụng phải tầm mắt của mình, nhưng người phía dưới lại không rõ ràng lắm, sau khi giật mình mới luống cuống nói chuyện với người bên cạnh.
Dù cho Điền Đường đứng ở trên cao cũng có thể nhìn rõ thấy dáng vẻ kích động của đối phương.
Chuyện này cũng khá thú vị.
Điền Đường nhìn hai lượt mới trở lại phòng.
Sau khi đóng cửa lại, trong phòng lại trở về dáng vẻ yên tĩnh không tiếng động, nếu như không phải nàng có thể khẳng định mình đang ở trên cao, thậm chí nàng còn cho rằng mình ở khu biệt thự yên tĩnh nào đó, hơn nữa còn là loại cửa kính trong suốt.
Điền Đường lại đứng trong phòng khách, nàng nhìn màn hình giám sát trên bức rèm ở một bên phòng khách, dang tay ra rồi hít một hơi thật sâu.
Thực sự, vô cùng tuyệt vời!
Hiện tại còn chỉ có trấn Thần Linh, về sau còn có thể có phủ Lâm Xuân, còn có càng lớn càng nhiều địa phương chờ nàng tới.
Nàng muốn nhìn thấy bá tánh an cư lạc nghiệp, muốn nhìn thấy con đường gập ghềnh được che phủ bởi mặt đường bằng phẳng bao trùm, muốn nhìn thấy càng nhiều nơi được khu an toàn bao phủ, đưa quy tắc khu an toàn đến với nhiều người hơn nữa.
[Đinh đoong, ngài có khách đến.]
Điền Đường lập tức nhìn về phía nơi phát ra âm thanh, kỳ thật ở bên cạnh màn hình giám sát, thanh âm vừa vang lên không bao lâu thì nơi đó cũng có hình ảnh, vả lại từ trong hình ảnh có thể thấy rõ dáng vẻ của vị khách.
"Du Ninh?”
[Du Ninh: Ngươi cứ đứng ở cửa thang máy mở cửa cho ta là được, ta tự lên.]
[Du Ý: Còn có ta nữa!]
Hai hàng chữ lóe lên từ một bên màn hình, Du Ý chạy ra từ phía sau Du Ninh rồi xuất hiện dưới ống kính, giống như giao diện trò chuyện video.
Điền Đường nhìn dáng vẻ hoạt bát của Du Ý nở nụ cười, nàng nhanh chóng đi tới cửa thang máy. Khi nàng đến gần, trước cửa thang máy cũng xuất hiện tùy chọn điều khiển, gồm có là hai lựa chọn, nàng có thể lựa chọn mình đi xuống lầu hoặc là mở cửa thang máy dưới lầu, để Du Ninh và Du Ý đi lên. Nàng đã chọn cái sau.

Bạn cần đăng nhập để bình luận