Mang Theo Trò Chơi Sinh Hoạt Trở Về Cổ Đại

Chương 596 -




Điền Đường mỉm cười: “Chỉ tới xem một chút thôi, chỉ bằng quan hệ của Tề Duệ Đạt với Văn Bình, chẳng sợ hắn chính miệng đồng ý không tiết lộ tin tức cũng không thể thả hắn ra.
Trong số tất cả những người tiếp xúc với Điền Đường, ban đầu đều bài xích, sau đó đều chuyển đến trấn Thần Linh, chỉ có Tề Duệ Đạt bị giam giữ trong một thời gian dài, trong đó có hai vấn đề lớn, thứ nhất là mối quan hệ thân thiết của Tề Duệ Đạt và Văn Bình, thứ hai là Tề Duệ Đạt không còn người thân.
Trước đây khi Điền Đường xem phim hay đọc tiểu thuyết, điều khiến nàng khó chịu nhất là nhân vật phản diện lấy mạng sống của người nhà nhân vật chính ra uy hiếp, nàng cảm thấy làm thế quả thật rất vô lý, cảm giác nhân vật phản diện rất low.
Nhưng trong quá trình phát triển trấn Thần Linh, nàng cũng đã làm một việc tương tự.
Sở dĩ làm như thế là vì người nhà là điểm yếu trong tim rất nhiều người, cách làm này có thể khiến đối phương mau chóng hiểu rõ trấn Thần Linh hơn, từ đó tạo nên lòng tin cùng sự công nhận với trấn Thần Linh, đây cũng là phương pháp tốt nhất để mở rộng trấn Thần Linh nhanh chóng, hơn nữa có thể hạ thấp thương vong hết mức có thể.
Tuy nhiên nàng không bao giờ ép buộc đối phương bất cứ điều gì, nàng chỉ đưa ra cho đối phương một đường lui, những người có thể bị uy hiếp ảnh hưởng đều coi trọng người nhà, mà những người không đặt người nhà trong lòng cũng không thể bị trấn Thần Linh uy hiếp dụ dỗ.
Mà tình huống như của Tề Duệ Đạt, vì sự an toàn của người dân trấn Thần Linh, bất kể hắn nói cái gì đều không thể dễ dàng tin tưởng, chỉ có thể tạm thời giam giữ trong đại lao.
Tính từ khi Tề Duệ Đạt bị giam giữ cũng đã vài tháng rồi, lúc đầu hắn còn nghĩ đến việc chạy trốn nhưng sau thời gian dài biết mình không có cơ hội trốn thoát, hắn ta có phần nhụt chí.
Nhà lao huyện Dương Nam to như vậy mà chỉ có vài người bọn họ, như thể cái nhà lao to lớn này vì bọn họ mà xây nên.
Trừ bỏ mỗi ngày ba bữa cơm và công việc dọn dẹp cơ bản nhất trong nhà lao, thời gian còn lại họ hoàn toàn không gặp ai khác.
Nhưng ngày hôm nay, bên ngoài nhà lao dường như náo nhiệt hơn mọi ngày rất nhiều.
Tề Duệ Đạt đột nhiên đứng dậy, cúi đầu sửa sang lại quần áo không sạch sẽ trên người mình, ánh mắt nhìn chằm chằm bên ngoài đợi người tới đây.
Những người khác trong nhà lao cũng đứng dậy theo, giống hệt hắn mà nhìn ra bên ngoài qua song gỗ.
Thẳng đến khi âm thanh ngày càng gần.
Tề Duệ Đạt nheo mắt nhìn người trước mặt,
“Sao lại là ngươi?”
Điền Đường dọn một cái ghế nhỏ ngồi bên ngoài nhìn Tề Duệ Đạt.”
“Không thể nào,” Tề Duệ Đạt cau mày, “Lúc ngươi vừa tới đây, ta nhớ rằng Lâu Đồng Nghĩa rất cảnh giác với ngươi, trước đó các ngươi cùng Lâu Đồng Nghĩa tuyệt đối không quen biết, tại sao Lâu Đồng Nghĩa lại phản bội nhanh như vậy?”
“Ta chỉ tới hỏi Tề đại nhân có yêu cầu gì, chỉ cần là yêu cầu Tề đại nhân nói ra không quá đáng, ta đều có thể đồng ý.” Điền Đường mỉm cười , cũng không trực tiếp trả lời câu hỏi của Tề Duệ Đạt.
Tề Duệ Đạt không nghe lời Điền Đường nói, đột nhiên ngẩng đầu: “Lúc trước khi chúng ta bị tra khảo cũng là như thế, rõ ràng trú quân nhiều như vậy, thế nhưng lại có rất nhiều người quay lưng lại với ta, thấy thế nào cũng không thích hợp, rốt cuộc các ngươi là ai?”
“Chúng ta là ai không quan trọng,” Điền Đường vẫn mỉm cười, “Lần này chủ yếu là ta muốn nói với Tề đại nhân rằng Nhân Vương đã rút lui rồi.”
Đồng tử Tề Duệ Đạt co lại.
Điền Đường vẫn bình tĩnh nhìn hắn: “Ngươi nhất định rất ngạc nhiên vì sao trong khoảng thời gian này Văn đại nhân không tới tìm ngươi, thật ra rất đơn giản, bọn ta đã phái người viết thư liên lạc với Văn đại nhân, hắn biết ngươi không có việc gì, chỉ là bây giờ Nhân Vương lui binh, Văn đại nhân tất có tư tâm muốn tự đến xem, đến lúc đó nếu phát hiện Tề đại nhân xảy ra chuyện, chỉ e sẽ tương đối phiền toái.
Tề Duệ Đạt siết chặt tay, trong lòng nghi ngờ: “Các ngươi thật sự không phải người của Nhân Vương sao?”

Bạn cần đăng nhập để bình luận