Mang Theo Trò Chơi Sinh Hoạt Trở Về Cổ Đại

Chương 575 -




Không lâu sau, bản thiết kế đầu tiên của Du Giang chính thức được vẽ xong, hắn không quan tâm tới Điền Đường, đi tìm Bạch Quán Chúng để bàn bạc về những điểm cần thay đổi của bản thiết kế, hắn sửa đi sửa lại không biết mệt mỏi, đối với mỗi mảnh gỗ trong cấu trúc tổng thể của xưởng dược phẩm phải được xác nhận cẩn thận.
...
“Đều nhờ vào ngươi, hắn mới có thể thích ứng với cuộc sống ở Trấn Thần Linh này.”
Trong một lần nói chuyện phiếm, Du Ninh chủ động nói với Điền Đường về Du Giang.
“Hả?” Điền Đường ngẩng đầu, nghi ngờ nhìn Du Ninh, “Nhưng ta không làm gì cả?”
“Ngươi đã làm đủ rồi,” Du Ninh nở nụ cười, đưa tay xoa xoa đầu Điền Đường, “Đây mới là điểm đặc biệt của ngươi, cho dù có là thần sứ, cho dù ngươi có quyền lên tiếng và khống chế tuyệt đối, nhưng ngươi vẫn nguyện ý để cho chúng ta lựa chọn con đường của mình.”
“Đây không phải chuyện nên làm sao?” Điền Đường bình tĩnh nói, trong mắt rất nghiêm túc, “Cuộc đời của chúng ta chỉ có một lần, lựa chọn con đường như thế nào, thì cũng phải xem con đường mình thích đi là con đường nào, dân chúng ở Trấn Thần Linh có thể tự do lựa chọn, các ngươi cũng có thể, ta cũng đang làm chuyện mình thích làm, như vậy không phải rất tốt sao?”
“Cho nên mới nói ngươi rất đặc biệt,” Du Ninh hơi nghiêng người, nhìn thẳng vào mắt Điền Đường, “Ngươi có biết hay không, cả ta và Du Ý đều rất thích ngươi.”
Điền Đường lập tức ôm mặt, trong mắt đầy ý cười: “Thật vậy sao?”
Nhìn bộ dạng của nàng, Du Ninh bật cười, giơ tay chọc chọc trán Điền Đường: “Thật sự, ta lừa ngươi làm cái gì, tiếp theo...”
Điền Đường nhìn Du Ninh không biết lấy bài thi từ đâu ra, lặng lẽ lui về phía sau.
Du Ninh giơ tay, bài thi trong tay nhẹ nhàng gõ lên đầu Điền Đường, cười nói: “Được rồi, biết ngươi không thích chấm bài thi, ta không ép ngươi sửa nữa, ngươi đi xử lý chuyện phương thuốc đi, nâng cấp và mở rộng Trấn Thần Linh càng sớm càng tốt, làm chuyện mà ngươi muốn làm.”
Điền Đường lập tức đứng dậy, cười cười mở rộng vòng tay ôm lấy Du Ninh.
Điền Đường nói: “Du lão sư, ngươi thật tốt.”
Nói xong Điền Đường lập tức xoay người đi về phía cửa phòng làm việc.
Lúc quay đầu lại, nàng nhìn thấy Du Ninh đã chấm bài thi, hơn nữa bàn tay rất nhanh, gần như có thể nhìn thấy tàn ảnh.
Thực sự là tàn ảnh!
Điền Đường: ...Không hổ danh là Du Ninh!
Sau Và rồi... Nàng quả nhiên không thích việc chấm bài thi nhàm chán này.
Sau đó một thời gian, sự phát triển của Trấn Thần Linh vẫn đang được tiếp tục.
Nghiên cứu và phát triển phương thuốc cần phải có thời gian, nhưng sau khi trí lực của Bạch Quán Chúng được cải thiện, tốc độ của mảng cũng tăng lên rất nhiều, nhưng đối với Bạch Quán Chúng, điều hắn mong muốn nhất vẫn là chế tạo ra được phương thuốc có thể sử dụng phổ biến, cho nên ở phương diện lựa chọn phương thuốc, hắn đã phải tốn rất nhiều công sức.
Công việc đổi ca ở huyện Dương Nam cũng đang diễn ra, ba lần một tháng, đổi ca đã đưa rất nhiều người đến Trấn Thần Linh, tại phủ Lâm Xuân, sĩ khí của các binh lính đã được tăng lên rất nhiều, Văn Bình nghĩ đó là hiệu quả của việc đổi ca, tăng số lượng quân binh của huyện Dương Nam từ 1.000 lên 2.000, do đó, số người đổi ca ở huyện Dương Nam cũng tăng lên và dân số của thị Trấn Thần Linh ngày càng nhiều.
Ở trong mắt của Văn Bình, các binh sĩ đổi ca chỉ là rời đi hai mươi ngày mà thôi, trong hai mươi ngày này, với kinh nghiệm đã đổi ca rất nhiều lần trước đó, mỗi lần đổi ca binh lính đều có thể bình yên trở về, không có khả năng xảy ra vấn đề.
Nhưng cũng chính 20 ngày này đã tạo ra một “sự thay đổi lớn” trong số quân binh của phủ Lâm Xuân.
Càng nhiều lần thay đổi ca, người thuộc về trân Thần Linh trong doanh trại của phủ Lâm Xuân càng nhiều, sĩ khí của binh lính cũng sẽ tự nhiên cao lên.
Bởi vì điều này có nghĩa là việc trấn Thần Linh hoàn toàn chiếm được phủ Lâm Xuân chỉ còn là vấn đề thời gian.
Không lâu sau, nhiệm vụ mười phương thuốc đã hoàn thành, trấn Thần Linh chính thức thăng cấp trấn nhỏ thành cấp năm, hệ thống cũng theo đó mà thông báo.

Bạn cần đăng nhập để bình luận