Mang Theo Trò Chơi Sinh Hoạt Trở Về Cổ Đại

Chương 197 -




Bài thi tổng cộng có mười mấy phần, chủ yếu đều là của những học sinh đang ở lớp lá, còn có một ít là của học sinh xuất sắc ở lớp chồi.
Điền Đường chỉ nhìn sơ một chút, điểm của những bài thi này thực sự cũng không tệ lắm, có thể nhìn ra được những học sinh trụ cột đều vẫn luôn trụ lại vị trí rất vững chắc, đặc biệt là phụ tử Bạch Quán Chúng cùng với Chu Phong Mộc đã có sẵn nền tảng về kiến thức từ trước, chữ "sai" của bọn họ ngày càng ít.
Nhưng Du Ninh đã cố ý đưa mấy bài thi này cho nàng, nhất định không phải là để cho nàng nhìn ra lỗi sai
Điền Đường cẩn thận lật đi lật lại một lần, cuối cùng liền đưa ra kết luận: "Chênh lệch quả thực rất lớn."
"Đúng vậy." Du Ninh liền gật đầu, "Trong những học sinh này, học sinh tốt ví dụ như Bạch Quán Chúng và Bạch Phục Linh, chỉ xét hai môn là ngữ văn và toán học, thành tích của bọn họ đừng nói là ở lớp lá của nhà trẻ, nếu như bọn họ có thể học đến năm thứ ba của tiểu học cũng không thành vấn đề, nhưng cũng có những người, ví dụ như trong số vài tỷ tỷ của ngươi, thành tích của các nàng chỉ có thể đạt trình độ ở lớp lá mà thôi."
Điền Đường rất nhanh liền có thể hiểu được lời nói của Du Ninh: "Chuyện dạy học đều giao cho ngươi xử lý, ngươi cho rằng chuyện này phải làm thế nào?"
"Đã đến lúc có thể thiết lập lớp chuyên rồi."
Du Ninh nói, "Nói thật, hầu hết học sinh trong thôn Điền gia hiện tại, thành tích cuối cùng mà bọn họ có thể đạt được nhiều nhất chính là tốt nghiệp nhà trẻ, sau đó tiếp tục để cho bọn họ đi học, đã thực sự là chuyện quá khó đối với họ, cũng chính là làm khó ngươi với ta, nhưng có một số học sinh đặc biệt khác không thể xếp chung với những học sinh bình thường, như vậy sẽ làm chậm tiến độ của họ, cho nên ta đề nghị tách những học sinh này ra, có thể bắt đầu dạy ghép vần."
Trong kế hoạch của Điền Đường, nhà trẻ cũng chỉ là cơ sở, dạy học chân chính phải bắt đầu từ năm nhất tiểu học, ghép vần của tiếng Hán cũng được nàng cố ý sắp đặt ở năm nhất tiểu học.
Đối với nàng mà nói, ghép vần của Hán ngữ mới là phương thức nhập môn của môn ngữ văn mà nàng đã tiếp xúc từ nhỏ, thói quen tư duy của nàng cũng đã sớm quen thuộc với việc ghép vần của Hán ngữ, hơn nữa ngành giáo dục phát triển ở kiếp trước vẫn luôn tồn tại trong ký ức của nàng, cũng đã chứng minh việc ghép vần của Hán ngữ chính là một phương pháp giáo dục vô cùng khả thi, thúc đẩy ý tưởng ghép vần mà nàng muốn được phổ biến.
Nhưng đối với phần lớn mọi người lúc này, đặc biệt là những người lớn tuổi mà nói, để cho bọn họ tiếp nhận thêm các kiến thức liên quan đến văn tự, cũng như là học thuộc lòng cũng không thành vấn đề, nhưng nếu để cho bọn họ học ghép vần của Hán ngữ, đó chính là mở ra cho họ một con đường hoàn toàn mới, cũng giống như những gì mà Du Ninh đã nói "Làm khó bọn họ, cũng là làm khó chính mình".
“Du lão sư cảm thấy những học sinh nào có thể đặt ở lớp chuyên?”
Du Ninh mở bài thi trước mặt ra, sau đó đã chỉ ra vài người trong đó: "Phụ tử Bạch Quán Chúng, Bạch Phục Linh đều được, bọn họ có nền tảng lại hiếu học, cũng coi như thông minh, Lữ Ôn Dung thì ta chưa từng tiếp xúc, nên tạm thời cũng không biết thêm về tình trạng của nàng, thế nhưng nàng ở trong tình huống không cần đến học đường vẫn có thể thi đậu lớp lá, cũng đủ để chứng minh nàng cũng được xem như một người thông minh, cũng có thể trở thành học sinh của lớp chuyên."
Điền Đường gật đầu, rút bài thi của Bạch Quán Chúng, Bạch Phục Linh cùng với Lữ Ôn Dung ra, đặt riêng sang một bên.
Du Ninh tiếp tục nhìn xuống: "Còn lại tất cả đều rất bình thường, không có học sinh đặc biệt thông minh, lớp chồi có Chu Phong Mộc, thành tích của hắn cũng không tệ, nhưng ta còn không chắc hắn rốt cuộc có nền tảng từ ban đầu hay là vì hắn đặc biệt thông minh, trước mắt có thể đặt chuyện này sang một bên, còn có một học sinh, gọi là 'Trang Vũ', học sinh này cũng nên sắp xếp vào lớp chuyên.”

Bạn cần đăng nhập để bình luận