Mang Theo Trò Chơi Sinh Hoạt Trở Về Cổ Đại

Chương 1347 -




“Ha ha ha ha ha ha......:
Điền Đào Hoa ngồi ở một bên, nghe được tiếng cười, cũng cười theo.
Nàng nhìn những người trước mắt, trong đó có người vì đã từng vì ly hôn mà khóc rống lên, có người hận không thể cả đời làm trâu làm ngựa cho nhà chồng, lại bởi vì không thể sinh con mà bị nhà chồng đuổi ra khỏi cửa, có người ngoại trừ làm việc nhà nông thì cái gì cũng không biết......
Nhưng hiện tại, các nàng đều đã thoát thai hoán cốt.
Mọi thứ đã qua, chỉ là một phần nhỏ trong ký ức của các nàng mà thôi, ngay từ đầu một phần ký ức này rất quan trọng, dần dần, các nàng sẽ bị chuyện khác dời đi lực chú ý, bị ép hoặc chủ động đi làm một ít chuyện thống khổ được che dấu ở trong lòng.
Nhưng chẳng mấy chốc, sẽ được những ký ức tốt đẹp hơn lấp đầy, dần dần dồn những ký ức tồi tệ nhất này vào một góc nhỏ trong đầu, không thấy ánh mặt trời.
Mọi thứ trong tương lai đều tốt đẹp hơn quá khứ.

Điền Đường không đi sâu vào tìm hiểu ảnh hưởng của băng vệ sinh mang đến cho thành Thần Linh, chỉ là nhìn từ doanh số bán hàng của thị trường giao dịch và phản hồi của chương trình giảng dạy, mọi thứ đều đang phát triển theo hướng tốt, điều này đối với nàng đã đủ rồi.
Nàng không bao giờ nghĩ rằng nàng có thể giải quyết sự khác biệt giữa nam giới và nữ giới trong một thời gian ngắn như vậy, nhưng chỉ cần mỗi lần đều có một chút thay đổi, thì đây chính là sự cổ vũ lớn nhất đối với nàng.
Trong khi thúc đẩy sự phát triển của thị trường phụ nữ, cơ sở hạ tầng trong thành Thần Linh vẫn đang được tiến hành một cách có trật tự.
Cũng may có một chút kinh nghiệm mở rộng trước đó, hơn nữa mấy năm nay thành Thần Linh vẫn luôn kiên trì xây dựng trường học, người có độ tuổi và năng lực phù hợp cũng không ít.
Ngay khi Điền Đường đưa ra thông báo, muốn tuyển chọn quản lý nhân viên tạm thời từ trong những học sinh trúng tuyển, rất nhanh đã có mấy nghìn người đến đăng ký.
Nói chung, một huyện thành cần phải có 3-5 học sinh để hợp tác cùng nhau quản lý, vì vậy số lượng người trong phủ thành cần nhiều hơn một chút, ít nhất là hơn mười người, ngoài ra, cũng phải có người có chuyên môn đối chiếu với công việc của thành Thần Linh, thúc đẩy sự phát triển của huyện thành và phủ thành.
Có những người đăng ký làm nhân viên quản lý tạm thời này, công việc sau đó của Điền Đường cũng trở nên đơn giản hơn một chút.
Sau khi những con đường được tu sửa xong, các học sinh này ngay lập tức nhận được giấy chứng nhận làm quản lý tạm thời, được binh sĩ hộ tống đi đến các huyện thành và phủ thành để tiến hành công tác quản lý.
Các trạm thông tin liên lạc cũng được thành lập ngay sau đủ, các phương tiện vận chuyển chính vẫn là ngựa và xe đạp, mặc dù những công cụ này vẫn còn yếu hơn so với xe ô tô, nhưng cũng có thể cải thiện khả năng giao tiếp, đặc biệt là việc sử dụng xe đạp, cho phép vận chuyển nhiều hơn kiểm soát một chút.
Từ sự xuất hiện của chiếc xe đạp đầu tiên, đến việc Du Giang tìm hiểu được cấu trúc của xe đạp, sau khi sản xuất ra chiếc xe đạp đầu tiên hoàn toàn thuộc về thành Thần Linh, nh bình thường, tuyệt đại đa số là các phòng ban, nhà xưởng, trường học và bộ phận vận chuyển sử dụng, đã đóng một vai trò rất lớn trong việc tăng cường hiệu suất công việc của thành Thần Linh.
Sau khi phân phát gần như toàn bộ công việc xuống, lại để người phía dưới đi hoàn thành những công việc này, một mặt có thể rèn luyện năng lực thực hành của những người này, mặt khác Điền Đường cũng có thể nhanh chóng thoát thân khỏi cái chỗ này.
Khoảng cách một tháng còn kém 3 ngày nữa, các khu vực bắt đầu truyền đến tin tức hoàn thành của từng nhiệm vụ, nhắc nhở trở thành thành thị thứ cấp.
Nhắc nhở truyền đến đầu tiên chính là phủ Thạch Khẩu và phủ Bắc Lư, hai phủ thành này vốn đã quy vào thành Thần Linh từ sớm, bởi vì thế lực Triệu vương chen ngang một cước, thời gian quy nhập bị tạm hoãn, nhưng cũng may hiện tại đã hoàn toàn thuộc về thành Thần Linh.
Sau đó, là nhắc nhở hoàn thành nhiệm vụ xây dựng được truyền đến từ các phủ thành và huyện thành bên trong thế lực triều đình và thế lực Nhân Vương.
Phủ Quảng Cừ và kinh thành hai thế lực kinh đô lớn này cũng ở trong thời gian hạn định chính thức thuộc quyền sở hữu của thành Thần Linh.
Nhưng vì trước đó một hơi đoạt được nửa giang sơn nên rất nhiều nhiệm vụ vẫn còn đang bị kẹt, cũng không biết rốt cuộc nó bị kẹt ở nơi nào, chỉ mắt thấy thời gian đếm ngược càng ngày càng dài, hoàn toàn không có ý định kết thúc đếm ngược.
Điền Đường bớt chút thời gian nhấn mở ra nhìn thoáng qua, vừa lúc nhìn thấy nó lại một lần nữa đếm ngược đến [0], sau đó quả nhiên nhảy ra một lần đếm ngược nữa, hơn nữa thời gian mỗi lần đếm ngược đều dài hơn so với lần đếm ngược trước đó, đại khái là bởi vì chính hệ thống cũng không biết đại khái khi nào mới có thể kết thúc đếm ngược.

Bạn cần đăng nhập để bình luận