Mang Theo Trò Chơi Sinh Hoạt Trở Về Cổ Đại

Chương 1426 -




Tần Dung Dật vô thức ôm tài liệu nặng trĩu trong tay.
Điền Đường nhìn hắn, cho rằng hắn không biết, vội vàng giải thích: “Không sao đâu, số liệu đều không khó, chỉ là có mấy bước lặp lại, chủ yếu thời gian này chỉ có thể tính nhẩm và tính trên giấy, có lúc ta tính xong rồi, vẫn phải tính lại một lần, tính đến đau cả đầu, người đến thật đúng lúc, chia sẻ với ta một chút, dù sao không phải đê đập này xây xong cũng sẽ có lợi ích rất lớn đối với các ngươi hay sao?”
Một lần nữa Tần Dung Dật trong lúc ngơ ngác, trước mắt lại có thêm một chồng giấy trắng và một cây bút.
“Đây là bút nước, hiện tại thành Thần Linh còn chưa có đâu, ta quen dùng cái này, ngươi cũng viết bằng bút này đi.” Điền Đường nói, đúng lúc Tần Dung Dật ngẩng đầu, nàng nhìn hắn hơi hơi mỉm cười: “Vậy cảm ơn ngươi nhé, tiểu điện hạ cố lên, vấn đề đơn giản như vậy chắc chắn ngươi làm được.”
Tần Dung Dật cảm thấy có chút bất đắc dĩ với Điền Đường tựa như quen thuộc, nhưng giống như lời Điền Đường nói, đê đập xây xong, quả thật có lợi ích cực lớn đối với hắn, thậm chí lợi ích của hắn còn lớn hơn lợi ích của Điền Đường, nghĩ thế nào thì chuyện này cũng không thể chỉ giao cho thành Thần Linh làm được.
Nghĩ như vậy, Tần Dung Dật cúi đầu bắt đầu tính toán số liệu.
Số liệu trong những tài liệu này quả thật không khó tính toán, nhưng bên trên đều là chữ số của thành Thần Linh, nếu không phải trước đó hắn đã xem qua sách giáo khoa mà Điền Đường đưa tới, thông hiểu hết toàn bộ nội dung bên trong, chỉ e lúc này khó mà theo kịp tiết tấu tính toán.
Thậm chí mặc dù trước đó hắn đã học qua, lúc này đột nhiên tiếp xúc những tài liệu này, trong lúc nhất thời cũng hơi không kịp thích ứng.
Rất nhiều lần hắn ngẩng đầu nhìn Điền Đường, đều thấy nàng đang nghiêm túc tính toán, bản thân cũng chỉ có thể cùng tính toán theo.
Cách đó không xa, Yến Mãn xoa xoa đôi mắt, làm sao cũng không thể tin được vậy mà Tần Dung Dật lại cứ như thế ngoan ngoãn ngồi ở đó viết chữ.
Đúng lúc này, một bàn tay vươn đến ở bên cạnh, ôm lấy bả vai Yến Mãn: “Đã lâu không gặp, Yến tướng quân.”
Yến Mãn nghiêng đầu, nhìn người vừa đến tới khi hoàn toàn không cảm thấy có chỗ nào kì lạ, nghiêng người qua một bên, tránh tay của đối phương, nghiêm mặt nói: “Lý đại nhân, ngươi và dường như cũng không phải rất thân thiết.”
“Lời này của ngươi, có thân thiết hay không, không phải ở chung thêm hai lần là thân rồi sao?” Lý Nhị Trụ lại giơ tay lên, lần này trực tiếp đặt lên một bên vai ở gần hắn kia của Yến Mãn: “Không phải ngươi tò mò vì lý do gì mà tiểu điện hạ nhà ngươi lại nghe lời thần sứ đại nhân như vậy sao?”
Lần này Yến Mãn không tránh đi nữa, liếc nhanh về phía Tần Dung Dật sau đó quay đầu: “Ngươi biết?”
“Tất nhiên, thành Thần Linh không có chuyện gì mà ta không biết.” Lý Nhị Trụ đắc ý cười nói: “Có điều ngươi đến đánh một trận với ta, đánh xong, nếu như ta thua, lập tức nói cho ngươi biết.”
Yến Mãn nhíu mày nhìn hắn: “Không phải có Vệ thiếu tướng quân ở đây sao? Tuổi tác hai người các ngươi tương đương nhau, hẳn là có thể chung đụng được với nhau đi?”
Lý Nhị Trụ bĩu môi: “Hiện tại tiểu tử Vệ Lương Tài kia càng ngày càng không dễ bị lừa nữa rồi.”
Yến Mãn bừng tỉnh đại ngộ: “Nghe nói tư chất của Vệ thiếu tướng quân từ nhỏ đã hơn người, cũng là anh tài trẻ tuổi, các ngươi hẳn là đã nhiều lần giao thủ, với tư chất của hắn, chắc chắn hắn đã từ từ nhìn thấy thủ đoạn của ngươi, cho nên những thủ đoạn thiên môn kia của ngươi vô dụng với hắn rồi?”
Lần này, Lý Nhị Trụ chủ động thả tay ra, trừng hắn một cái: “Đã nói là người biết võ đều không có não mà? Sao ngươi lớn lên lại còn có đầu óc hữu dụng như thế?”
“Ta còn nên cảm ơn ngươi à?” Yến Mãn nhếch nhếch khóe miệng, nhìn dáng vẻ nghiêm trang trịnh trọng của Lý Nhị Trụ, bất đắc dĩ nói: “Ta là do bệ hạ một tay bồi dưỡng ra, bệ hạ từ nhỏ cũng là thông minh hơn người, cách nhìn đối với sách lược trị quốc cũng độc đáo, khi đó… cũng từ đề ra rất nhiều phương pháp khả thi, tiếng tăm của tiểu điện hạ cũng từ đó mà có.”
“Phải rồi, nhưng người có thông minh hơn nữa, cũng không phải còn đang ngồi trước mặt thần sứ đại nhân ngoan ngoãn làm bài tập sao?” Lý Nhị Trụ hất hất cằm, chỉ vào hai người ngồi cách đó không xa.
“Làm bài tập?” Yến Mãn quay đầu lại: “Là… loại bài tập trong trường học kia ấy hả?”
“Đúng vậy.” Lý Nhị Trụ gật đầu: “Hẳn là ngươi cũng từng có trải nghiệm tương tự đi, chỉ cần là người từng đi học đều sẽ luôn có sự kính trọng từ tận đáy lòng đối với lão sư, cho dù ngươi trưởng thành rồi, lòng kính trọng đó cũng sẽ không ít đi bao nhiêu, thần sứ đại nhân chính là lão sư mạnh nhất lớp chuyên của thành Thần Linh, chỉ là quan tâm tiểu điện hạ nhà ngươi một chút ấy mà, vấn đề nhỏ mà thôi.”

Bạn cần đăng nhập để bình luận