Mang Theo Trò Chơi Sinh Hoạt Trở Về Cổ Đại

Chương 82 -




Sở dĩ hỏi Mai Kỳ, là nàng muốn xem Mai Kỳ rốt cuộc sẽ có ý kiến gì.
Sau khi Mai Kỳ nghe nàng nói xong, suy nghĩ thật lâu, một lúc lâu sau mới ngẩng đầu nhìn Điền Đường: "Hiện tại học đường của chúng ta có nhà trẻ, có phải còn có cấp cao hơn không, giống như đồng sinh, tú tài, cử nhân vậy?"
Điền Đường nhướng mày, mỉm cười gật đầu.
Mai Kỳ thở phào nhẹ nhõm: "Đã như vậy, vậy thì dễ rồi, hiện tại việc dạy học trong học đường, đa phần phu tử đều do tú tài đảm nhiệm, chỉ có tú tài muốn thi cử nhân, mới có cử nhân tiên sinh, như vậy chúng ta cũng có thể làm như vậy, để cho tất cả học sinh nhà trẻ dạy những học sinh không thi đậu nhà trẻ, cứ như vậy suy ra, thần sứ đại nhân cũng không cần lo lắng vấn đề không có phu tử nữa.”
Điền Đường gật đầu: “Không tồi, đã như vậy, vậy ngươi đi báo việc này cho thôn dân.”
Mai Kỳ khiếp sợ nhìn Điền Đường.
"Sau này ngươi không cần phải đi làm việc thể lực nữa, ta có một số việc cần ngươi đi làm, tạm định tiền lương mỗi ngày của ngươi là 20 đồng, một tháng tiền lương 600 đồng, nếu như đi công tác, ta sẽ trợ cấp thêm cho ngươi." Điền Đường một hơi nói hết lời nàng muốn nói.
Kỳ thật vấn đề này nàng đã sớm nghĩ tới, từ khi nàng có thân phận "Thần sứ" này, có một số việc không cần nàng phải tự thân vận động.
Mai Kỳ là người thông minh, lại có năng lực, hơn nữa yêu thích học tập, để cho hắn giúp mình làm việc, trước mắt xem ra vô cùng thích hợp.
Tim Mai Kỳ đập nhanh, trong ánh mắt tràn ngập sự ngạc nhiên không thể tin được, nói chuyện cũng bắt đầu lắp bắp: "Ta... ta thật sự... thật sự có thể làm việc vì Thần sứ đại nhân sao?"
“Không phải làm việc vì ta, chúng ta đều làm việc vì thần nữ, làm việc vì dân chúng.”
Điền Đường nghiêm túc nói, "Ngươi từ trấn Phong Thu đến, hẳn cũng biết thiên hạ bây giờ đại loạn, dân chúng lầm than, thần nữ muốn cứu được càng nhiều người, mà chúng ta chỉ là đang giúp thần nữ cứu người trong thiên hạ mà thôi, ngươi hiểu chưa?"
Mai Kỳ cũng không phải người của trấn Thu Phong, hắn từ địa phương khác đi tới trấn Thu Phong, tình huống những nơi bên ngoài trấn Thu Phong, còn ác liệt hơn không ít.
Hắn nghiêm túc gật đầu nói: “Được, ta đã hiểu.”
Điền Đường nhìn vẻ mặt Mai Kỳ, liền biết hiện tại hắn thật sự nghiêm túc.
"Bây giờ ngươi thay ta làm hai chuyện." Điền Đường nói ra ý nghĩ của mình: "Chuyện thứ nhất, ngươi giúp ta thông báo về vấn đề dạy học ở học đường, về sau cứ dựa theo thành tích học tập để phân chia, học sinh thi đậu lớp trên tạm thời đảm nhiệm lão sư, mỗi lão sư trong lúc dạy học, tiền lương một tiết là 2 đồng."
Mai Kỳ lộ vẻ kinh ngạc, nhanh chóng gật đầu đồng ý: “Được, ta lập tức đi làm.”
“Còn có một việc, ngươi đi mượn xe ngựa của Bạch gia, ngày mai theo ta đi đến trấn Phong Thu một chuyến.”
Lần này Mai Kỳ không nghi ngờ gì nữa, hắn lập tức gật đầu tỏ vẻ không thành vấn đề.
Điền Đường lại lấy ra một cái túi: "Đây là thứ có thể đảm bảo khi gửi tiền ở ngân hàng mà hôm qua ngươi nhắc tới, chúng là phỉnh, số phỉnh này tạm thời có bốn loại giá trị khác nhau là 1 đồng, 5 đồng, 10 đồng cùng 20 đồng, từ nay về sau có thể dùng phỉnh này để thanh toán, bao gồm tiền lương lão sư cũng dùng phỉnh, về phần ngươi... Bởi vì công việc của ngươi sau này chỉ liên quan tới ta, cho nên ta cho ngươi đồng tiền, về phần những thứ này, kế tiếp tiền lương lão sư đều do ngươi phát, sau khi dùng xong có thể tới ngân hàng đổi thức ăn.”
Mai Kỳ thật sự không ngờ có thể nhìn thấy thứ thay thế tiền tệ, ánh mắt nhìn Điền Đường càng thêm sùng kính.
Điền Đường đặt túi phỉnh ở trước mặt hắn: "Thế nhưng ngươi phải nhớ kỹ, số phỉnh này tuy rằng không thể hoàn toàn thay thế đồng tiền, nhưng chúng nó xác thực có thể dùng để thanh toán cùng mua hàng ở đại sảnh giao dịch, ta giao chúng cho ngươi, là bởi vì ta tín nhiệm ngươi, nếu có một ngày ngươi làm cho ta mất đi sự tín nhiệm, ta lúc nào cũng có thể lấy lại quyền lợi của ngươi."

Bạn cần đăng nhập để bình luận