Mang Theo Trò Chơi Sinh Hoạt Trở Về Cổ Đại

Chương 744 -




Từ Triết cũng trịnh trọng gật đầu: "Thuộc hạ có một ít kinh nghiệm, có lẽ có thể chia sẻ cùng đại nhân ..."
Sau đó, hai người liền nghiêm túc thảo luận về vấn đề kiến thức tiểu học của trấn Thần Linh.
Kỳ thật trong khoảng thời gian này, bất kể là Từ Triết hay là Triệu Đồ, đều bởi vì chuyện công tác mà có chút bỏ bê việc học, nhưng việc học của Từ Triết vẫn mạnh hơn Triệu Đồ một chút, hắn nói một ít kinh nghiệm, đối với Triệu Đồ quả thật cũng rất có tác dụng, lần này trao đổi, một bên nói chuyện rất nghiêm túc, bên kia khi nghe cũng rất nghiêm túc.
Triệu Đồ chỉ có một mục tiêu, đó chính là tăng cường năng lực của mình lên đến trình độ trung bình của trấn Thần Linh, lớp 4 cũng có thể xem như trên trung bình, lấy trình độ này để đặt chân ở hệ thống nhân viên quản lý ở trấn Thần Linh, hắn cảm thấy vấn đề cũng không lớn lắm.
Nhưng mà cùng lúc đó, bên phía Điền Đường lại xuất hiện thêm thông báo mới.
[Chúc mừng người chơi, đã mở ra [Giáo dục hưng bang - dạy học sơ cấp] [Giáo dục trung học cơ sở], học sinh lớp 6 trung học cơ sở đã đạt tới 10 người, khen thưởng sách giáo khoa lớp 6 trung học cơ sở *100, thư thông báo nhập học *10, đồng phục trung học cơ cở *10, người chơi nhất định phải tiếp tục cố gắng nha.]
[Tuyến nhiệm vụ chính [Giáo dục hưng bang - dạy học sơ cấp], độ hoàn thành là 50%]
Phản ứng đầu tiên của Điền Đường khi nhìn thấy thông báo chính là nền giáo dục ở trấn Thần Linh rốt cuộc cũng có thể tiến đến giai đoạn trung học cơ sở.
Phản ứng thứ hai là nàng không ngờ tới trung học cơ sở lại nằm trong phạm vi dạy học sơ cấp, cùng với mức độ hoàn thành dạy học sơ cấp lại chỉ có 50%.
Phản ứng cuối cùng là...
Còn lão sư trung học cơ sở thì sao? Học sinh đều phải lên trung học cơ sở, lại không có một lão sư trung học cơ sở?

“Cho nên hiện tại tình huống là, trong tay ngươi có sách giáo khoa trung học cơ sở, cũng có giáo trình tư liệu dạy học trung học cơ sở, lại không có lão sư trung học cơ sở?” Sau vài câu Du Ninh liền hiểu ý của Điền Đường , cũng rất nhanh liền biết ý tưởng của Điền Đường.
“Chính là như vậy, cái kia…” Điền Đường mong chờ nhìn Du Ninh.
“Không được,” Du Ninh lắc đầu, “Trí não ta chỉ lưu giữ được kiến thức tiểu học, chỉ giải quyết được vấn đề liên quan tới trình độ tiểu học, những kiến thức ở trên tiểu học, tri thức trong đầu ta không có.”
“Có thể học mà?” Điền Đường vẫn mong chờ như cũ, nàng còn nghĩ với năng lực của Du Ninh, tự học tri thức phổ thông và dạy lại cho học trò cũng không khó. Nàng đã tìm đến Du Ninh đầu tiên, không ngờ rằng kết quả sẽ như vậy.
“Không thể, đây chỉ là thiết lập của ta, cũng là gông cùm xiềng xích hạn chế ta,” Du Ninh nhìn Điền Đường, nghiêm túc giải thích, “Ngươi nên nhớ ta và nhân loại các ngươi khác nhau, nếu người máy trí năng hoàn toàn giải phóng khả năng học tập, sẽ mang đến ảnh hưởng cực lớn tới thời đại này.”
“Nhưng sự phát triển hiện tại của trấn Thần Linh, chẳng lẽ sự ảnh hưởng hiện tại còn chưa đủ lớn sao?" Điền Đường tiếp tục hỏi.
Du Ninh than một tiếng, giơ tay nhẹ nhàng nắm lấy cổ tay Điền Đường: “Ta hiểu suy nghĩ của ngươi, nhưng thiết lập chính là thiết lập, nếu ta trái với thiết lập mà bị phát hiện, khả năng sẽ bị thu về tiêu hủy.”
“Vậy thì quên đi.” Điền Đường vội vàng lắc đầu, nhìn Du Ninh cười nhẹ, “Thiếu chút nữa ta quên mất. Không sao, ta có thể đảm nhận làm lão sư tạm thời, dù sao buổi sáng ngươi cũng không xuất hiện, dù sao ta cũng từng làm lão sư rồi, không phải chỉ là kiến thức trung học cơ sở thôi sao, không phải là vấn đề lớn.”
Nói xong Điền Đường giơ tay “OK”, còn nhìn về phía Du Ninh chớp chớp mắt.
“Ngươi thật sự có thể làm được?” Du Ninh vẫn nhìn Điền Đường, trong mắt mang theo vài phần lo lắng.
“Không thành vấn đề,” Điền Đường đứng dậy, “Chương trình trung học cơ sở cũng không có vấn đề gì, nhưng mà phổ thông thì không chắc. Hy vọng hệ thống thương xót, đưa cho ta một lão sư trung học cơ sở, tốt nhất là đưa một lão sư biết được cả kiến thức trung học cơ sở và phổ thông, ta không muốn bị bóc lột thế này.”
Du Ninh nhìn bộ dáng thở ngắn than dài của Điền Đường, nhịn không được bật cười: "Trong khoảng thời gian này lại phải vất vả cho ngươi rồi, Điền lão sư.”
“Nói thật, trước kia lúc còn nhỏ, ta ước lớn lên được làm lão sư,” vẻ mặt Điền Đường nghiêm túc, "Sau khi lớn lên ngẫm lại, không thể hành con cháu mình được. Nhưng không ngờ là tới bây giờ, có lẽ là ông trời nhìn thấy ta có tiềm năng làm lão sư nên lúc này mới an bài ta làm lão sư vài lần như vậy.”

Bạn cần đăng nhập để bình luận