Mang Theo Trò Chơi Sinh Hoạt Trở Về Cổ Đại

Chương 1138 -




Dù sao một ngày trước bọn họ còn tưởng rằng Tiêu Thành là quỷ, chỉ là trở về thăm bọn họ, trấn an bọn họ, Tiêu Thành nói những lời kia bọn họ cũng tưởng rằng là an ủi, tuy rằng cũng nghe xong, nhưng cũng không có nghe rất chăm chú, thẳng đến lúc này xác nhận Tiêu Thành còn sống, bọn họ mới muốn nghiêm túc hiểu rõ cuộc sống của Tiêu Thành ở thành Thần Linh.
Vốn cho rằng lễ mừng năm mới năm nay sẽ là bi thống, ai cũng không nghĩ tới lại có thể gặp được niềm vui như vậy.
Niềm vui như vậy không chỉ là đối với cha nương Tiêu gia, đồng dạng cũng là đối với bản thân Tiêu Thành.
Mấy ngày hôm trước, Tiêu Thành còn đang nhớ mong người nhà, trong lòng hâm mộ Mã Thái có thể về nhà, có lẽ trong nháy mắt hắn cũng từng chờ mong mình có thể về nhà ăn tết, nhưng hắn luôn cảm thấy đó là điều không có khả năng.
Cho đến khi trong nháy mắt nhận được thông báo, hắn còn cảm giác mình có phải đang nằm mơ hay không.
Thật vất vả mới về đến nhà, hắn thậm chí còn có một chút cảm giác gần quê càng khiếp sợ, hắn sợ trong khoảng thời gian mình rời đi này, cha nương thê nhi của hắn có thể xảy ra chuyện gì hay không, sợ cuộc sống trong nhà có phải không tốt lắm hay không, cũng sợ xuất hiện một ít chuyện ngoài ý liệu.
Cho đến khi nhìn thấy người nhà trong nháy mắt, tâm của hắn mới hoàn toàn buông xuống.
Tất cả những điều này giống như một giấc mơ, nhưng nó thực sự xảy ra.
Đối mặt với người nhà, Tiêu Thành nói rất nhiều về chuyện của thành Thần Linh, có một chuyện là chính hắn tự mình trải qua bên trong mỏ than, cũng có một số chuyện là hắn được nghe nới từ trong miệng người khác về tình huống của thành Thần Linh
Mới đầu khi hắn đến thành Thần Linh, ngoại trừ thời điểm ban đầu đi về hướng mỏ than, cùng với hai ngày qua huyện Du Thủy, ngồi xe ngựa đi ngang qua, gặp qua dáng vẻ đại khái của thành Thần Linh, thời gian còn lại hắn đều ở trong mỏ than, hiểu biết đối với thành Thần Linh chủ yếu đều là đến từ lời nói của người khác
Nhưng dù vậy, thành Thần Linh trong miệng hắn vẫn tốt hơn bất cứ nơi nào trong thiên hạ.
Tiêu Thành đã từng trải qua "tử vong" chân thật, khi bị mũi tên bắn trúng, hắn cho rằng đời này của mình là xong rồi, hắn nghĩ tới người nhà của mình, nhưng ngay lúc đó hắn ngoại trừ nhận mệnh ra thì không còn lựa chọn nào khác.
Hôm nay có thể làm lại một lần nữa, có thể một lần nữa nhìn thấy người nhà, đây chính là kiếp sống mới.
Hắn là một binh sĩ, vẫn luôn vì thế lực Nhân Vương mà chiến đấu, những năm qua, hắn vẫn luôn biết trách nhiệm của mình là gì, chiến đấu của hắn, nỗ lực của hắn, quá trình hắn lần lượt mạo hiểm tính mạng, kỳ thật là vì bảo vệ người nhà phía sau.
Hắn không phải không rõ thế lực Nhân Vương nhiều lần chủ động khởi xướng chiến tranh ngược lại sẽ làm cho bá tánh chịu khổ, nhưng hắn bất lực, hắn cũng chỉ là một binh sĩ bình thường mà thôi, điều hắn có thể làm cũng chỉ có nghe theo mệnh lệnh.
"Cha, nương, về sau các ngươi vẫn là ở huyện Du Thủy sinh hoạt, ta sẽ ở thành Thần Linh làm việc thật tốt, về sau một nhà chúng ta liền đi theo thành Thần Linh đi, Nhân Vương cùng Hạ tướng quân một lòng muốn thiên hạ, mà chúng ta chỉ là muốn an bình sinh hoạt, thiên hạ hiện tại, có người muốn phá vỡ cuộc sống yên bình của chúng ta, cũng có người đang kiệt lực cứu vãn cuộc sống của chúng ta, hiện nay chỉ có thành Thần Linh mới thực sự đặt tánh mạng bá tánh ở trong lòng.
Dù cho thời điểm Tiêu Thành ở thành Thần Linh vẫn luôn làm việc ở tại mỏ than, nhưng hắn cũng có rất nhiều hiểu biết đối với thành Thần Linh, thành Thần Linh quan tâm mạng người, dù cho đối với bọn hắn những "phạm nhân" này cũng có thể để ý cùng coi trọng, huống chi là bá tánh bình thường.
Dưới tình huống có thể lựa chọn, Tiêu Thành hi vọng người nhà của mình có thể lựa chọn thành Thần Linh, mà không phải lựa chọn thế lực Nhân Vương chủ động phát động chiến loạn.
Người Tiêu gia đều trầm mặc một lát, hồi lâu sau đều gật đầu.
"Chúng ta hiểu, nếu như ngươi nói là sự thật, chúng ta cũng nguyện ý chọn thành Thần Linh," Tiêu mẫu thấp giọng nói, "Một nhà chúng ta chỉ là người bình thường mà thôi, không làm được đại sự gì, chỉ có thể an ổn sống cuộc sống của mình."
Tiêu phụ suy tư rồi nhìn Tiêu Thành: "Sau này ngươi ở thành Thần Linh làm việc cho tốt, chuyện trong nhà ngươi không cần lo lắng, cả nhà chúng ta không có gì, cũng sẽ không có ai chú ý tới, dù sao chúng ta cũng ở huyện Du Thủy, cũng sẽ không làm cái gì khác lạ.”

Bạn cần đăng nhập để bình luận