Mang Theo Trò Chơi Sinh Hoạt Trở Về Cổ Đại

Chương 477 -




"Nếu giá bán do chúng ta đặt ra thì thuộc hạ nghĩ mỗi miếng bánh chúng ta sẽ để giá ở mức 3 đồng. Tình hình hiện giờ của phủ Lâm Xuân không chỉ thiếu lương thực mà còn thiếu cả ngân lượng. Nếu giá bán quá cao thì họ sẽ không muốn mua nữa. Chỉ là không biết ý kiến của thần sứ đại nhân....." Từ Triết hỏi ý kiến của Điền Đường.
Điền Đường gật đầu, nói: "Vậy cứ bán theo cái giá này, việc của phủ Lâm Xuân do Lý Nhị Trụ xử lý, còn bên phía Nhân Vương thì?"
"Giao cho thuộc hạ đi." Từ Triết nhận trách nhiệm về mình ngay lập tức.
"Vậy được, bên phía Triệu Vương thì ta sẽ viết thư đưa cho Lâm Thành Phúc, để hắn đưa qua. Nếu như có thể bán được ra ngoài là tốt nhất, không bán được thì thôi. Thế lực phía Triệu vương quá lớn so với trấn Thần Linh của chúng ta, tạm thời chưa cần quá để mắt đến." Sau khi Điền Đường hạ quyết định, trước tiên sẽ lấy ra 1000 miếng bánh nén khô, lần lượt chia cho Từ Triết và Lý Nhị Trụ, để họ mang theo người đi làm việc này.
Không lâu sau đó thì Lâm Thành Phúc đã nhận được thư đưa tin. Sau khi hiểu được sơ bộ, hắn phái người lặng lẽ tiến đến gần thế lực của Triệu vương để bao vây.
Qua một khoảng thời gian, cả ba bên bắt đầu hành động.
Người đầu tiên xuất được hàng ra tiêu thụ là Lý Nhị Trụ. Hắn ở trong phủ Lâm Xuân, đối với phương diện này đương nhiên là hắn có ưu thế vượt trội hơn người khác. Chỉ cần dẫn dụ một chút, hắn nhanh chóng có thể khiến cho người nhập hàng để ý đến loại bánh nén khô vừa dễ mang theo vừa đủ no này.
Đương nhiên, người trực tiếp giao bánh nén khô này không phải Lý Nhị Trụ thật mà là một người đã mang theo lớp ngụy trang.
Tất cả đều được âm thầm, lặng lẽ tiến hành, người của đối phương nhìn không ra bất kỳ một dấu vết nào.
Không lâu sau đó thì bên phía Từ Triết đã có kết quả. Sau khi mở ra được một thị trường xong thì thị trường tiếp theo sẽ rất dễ mở ra tiếp.
Thậm chí bên Lâm Thành Phúc người để ý đến loại bánh nén khô này trước không phải là người của Triệu Vương mà là bá tánh ở đó. Chỉ với 3 đồng đã mua được một miếng bánh nén khô, làm gì có ai quan tâm đến vấn đề dinh dưỡng trong đó, chỉ cần ăn vào thật sự thấy chắc bụng. Đối với thời cổ đại vốn dĩ lương thực đã không dồi dào này đã có rất nhiều người đưa nó vào loại lương thực, thực vật tốt nhất.
Cũng vì thế, Lâm Thành Phúc còn đặc biệt viết một lá thư gửi tới, hỏi xem có thể để bánh nén khô và “lời tiên tri” kết hợp lại với nhau không. Thời điểm truyền bá "thần dụ” được công bố ra thì đồng thời sẽ bán bánh nén khô ra ngoài. Làm như vậy thì những gia đình nghèo đói không có tiền cũng có thể mua được.
Lúc nhận được thư, Điền Đường đang nghe Từ Triết và Lý Nhị Trụ kể về tình hình hai bên như nào.
"Thần sứ đại nhân suy nghĩ kỹ'' Sau khi Từ Triết xác nhận nội dung của bức thư mà Lâm Phúc Thành gửi thì nói ngay lập tức: "Bây giờ, cả Nhân Vương và thế lực phía triều đình đều đã biết sự tồn tại của thứ này. Nếu như nơi khác kết hợp bánh nén khô cùng thần dụ lại thì e là Nhân vương và triều đình sẽ nhanh chóng phát hiện điều không thích hợp."
Điền Đường hiểu điều này, e là cả Lâm Thành Phúc cũng hiểu rất rõ nhưng hắn ta vẫn cố ý viết thư gửi qua đây. Điều này nói rõ một điều rằng cuộc sống của bá tánh bây giờ không hề khả quan. Ngay cả một người lý trí như Lâm Thành Phúc, bây giờ cũng nghe theo cảm tính mà đề ra yêu cầu như này.
Sau khi Từ Triết nói xong, cũng trầm mặc một lúc.
Những gì hắn đã trải qua càng khiến hắn lo lắng cho cuộc sống của dân chúng hơn cả Điền Đường. Nếu không phải trong lòng hắn lo cho bá tánh thì ngay từ đầu hắn cũng đã không giành cơ hội này với Lâm Thành Phúc. Nếu như hắn đứng ở vị trí của Lâm Thành Phúc thì hẳn sẽ còn viết nhiều hơn thế, hy vọng Điền Đường có thể gật đầu đồng ý sau khi nhận thư.
Nhưng bây giờ hắn đang đứng đây, hắn bắt buộc còn phải suy nghĩ cho trấn Thần Linh. Nếu như thần dụ cùng loại bánh nén khô này bị buộc chặt với nhau thì tất cả những gì mà bọn họ làm trước đây đều chả còn ý nghĩa gì nữa.

Bạn cần đăng nhập để bình luận