Mang Theo Trò Chơi Sinh Hoạt Trở Về Cổ Đại

Chương 360 -




Điền Đường giả vờ như không phát hiện, sau đó liền dẫn Từ Triết bình tĩnh đi đến ngôi nhà nhỏ ở gần huyện nha nhất.
Từ xa nhìn lại, ngôi nhà nhỏ kia không hề có cảm giác nào khác với những ngôi nhà bình thường còn lại, trước khi chưa sửa chữa nó nhìn trông như thế nào, hiện tại nó vẫn sẽ tiếp tục ở hiện trạng đó, cho dù đi gần hơn nữa, chỉ cần không tiến vào trong phạm vi của khu an toàn, chỉ bằng mắt thường liền không thể phát giác ra ngôi nhà đã được thay đổi.
Chỗ thần kỳ của trấn Thần Linh tuyệt đối sẽ không chỉ có ở ngôi nhà này, nhưng nếu dùng để ứng phó với Từ Triết, cùng với ứng phó dân chúng ở huyện Khê Lâm, ngôi nhà nhỏ như vậy cũng đã đủ rồi.
Tai nghe là giả, mắt thấy mới là thật.
Ngôn ngữ miêu tả khoa trương hơn nữa cũng không sánh bằng sự rung động khi tận mắt nhìn thấy mọi thứ.
Trong nháy mắt liền bước vào khu an toàn, chấn động ở sâu tận đáy lòng của Từ Triết cũng không thể dùng ngôn ngữ để biểu đạt được hoàn toàn.
Người của huyện nha đã vội vã chạy tới, vừa lúc đứng ở bên ngoài của khu an toàn, khom người hành lễ: "Sư gia, Triệu đại nhân đã trở lại!"
Con ngươi của Từ Triết cũng đã co rụt lại: "Người đâu!"
Bên kia có người nhanh chóng chạy tới: "Sư gia!"
Thủ hạ ngơ ngác ngẩng đầu: "Sư gia?"
Ánh mắt của Từ Triết nhìn xung quanh: "Ngươi còn không mau đi?"
"Vâng, sư gia!"
Chỉ là một tiếng, tất cả mọi người liền đi theo Từ Triết, rất rõ ngay từ đầu những người này không phải là người của trấn, mà đều là do một tay của Từ Triết bồi dưỡng nên.
Từ Triết quay đầu lại, sau đó mặt của hắn cũng hướng về phía của Điền Đường, sau đó hắn ngay lập tức quỳ xuống: “Chủ tử, thuộc hạ nguyện nghe theo lệnh của người.”
"Từ sư gia quyết đoán như vậy sao?"
Điền Đường không nghĩ tới Triệu Đồ sẽ ngay lập tức trở về vào lúc này, cũng không nghĩ tới Từ Triết lại có thể trong nháy mắt liền có thể đưa ra quyết định.
Lúc này nếu để cho Triệu Đồ trở về, cũng chính là thời cơ tốt nhất, nhưng đồng thời cũng sẽ triệt để cắt đứt giao tình nhiều năm giữa hai người bọn họ, tất nhiên là cũng sẽ không còn bất cứ con đường nào để trở về.
Từ Triết giơ tay lên rồi nhìn Điền Đường, hai tay của hắn siết chặt thành quyền: "Thuộc hạ đều nghe theo sự sai khiến của chủ tử."
Điền Đường nở nụ cười: "Ngươi có muốn đi xem tình trạng ở bên trong hay không?"
Nói xong, nàng liền đưa tay ra rồi bảo Từ Triết đứng lên.
Từ Triết đối với tình trạng của nơi này cũng có rất nhiều sự tò mò, sau khi được Điền Đường cho phép, hắn liền lập tức đứng dậy theo vào bên trong ngôi nhà.
Tình trạng ở bên trong cũng không có rực rỡ như trong tưởng tượng của hắn, một bàn, một ghế, một tủ, một giường, những thứ này đều được bố trí vô cùng bình thường bằng những vật dụng mà hắn quen thuộc, nếu như bên ngoài và bên trong không hề có sự khác biệt, bất luận như thế nào hắn cũng sẽ không bao giờ phát giác ra những điểm khác biệt.
Ngay khi Từ Triết đi tham quan, bên ngoài liền truyền đến âm thanh: "Thần sứ đại nhân, Lý đại nhân cầu kiến."
Từ Triết bỗng nhiên nhìn về phía của Điền Đường, hắn vô cùng ngạc nhiên trước cách xưng hô"Thần sứ đại nhân" này.
Điền Đường bình tĩnh nhìn ra ngoài cửa: "Để hắn đi vào đi."
Lời của nàng vừa dứt không lâu, Lý Nhị Trụ liền vội vã tiến vào, người còn chưa tiến vào, lời nói cũng ngay lập tức được truyền vào: "Thần sứ đại nhân, tên Triệu Đồ kia đã trở lại, chúng ta có phải cũng nên chuẩn bị một chút hay không..."
Nói chuyện xong, hắn liền bước vào bên trong, sau khi liếc mắt một cái liền thấy được Từ Triết vẫn đang đứng ở trong phòng.
Lý Nhị Trụ nheo mắt nhìn: "Đây là Từ sư gia huyện Khê Lâm sao?"
Từ Triết chắp tay: "Chính là Từ mỗ."
Lý Nhị Trụ sau đó liền nhìn về phía của Lâm Thành Phúc.
Lâm Thành Phúc nở nụ cười nhìn hắn: "Như ngươi nghĩ, Từ Triết đã sáng suốt hiểu ra chuyện này, hơn nữa hắn đã sai người khống chế Triệu đại nhân và người của huyện nha, bên phía huyện nha cũng không còn đáng ngại nữa."

Bạn cần đăng nhập để bình luận