Mang Theo Trò Chơi Sinh Hoạt Trở Về Cổ Đại

Chương 339 -




Nhưng thuộc tính do 100% trung thành mang tới, xác thật là thứ tốt, không chỉ có đối với nàng, đối với những người làm việc cho nàng mà nói, đây cũng chính là thứ tốt mà không thể thay thế được
[Chúc mừng người chơi, nhận được căn nhà đầu tiên [huyện Khê Lâm · nhà cũ nát], khu an toàn huyện Khê Lâm mở rộng 10 mét vuông, khen thưởng bạc *10 lượng, mở ra kỹ năng [Sửa chữa], bản vẽ ghế gỗ tinh xảo *1, bản vẽ bàn gỗ tinh xảo *1]
Sữa chữa (cấp 0): 0/1:
Hả?
Điền Đường lại nhìn nhắc nhở mới nhảy ra, xác nhận nàng cũng không có nhìn lầm.
Cho nên chuyện đổi nhà ở quả nhiên có thể làm được hay sao? Chỉ cần nhà ở ở huyện Khê Lâm thuộc về nàng, nàng liền có thể có được khu an toàn tương ứng, nói như vậy, chỉ cần nàng nghĩ cách dụ hoặc bá tánh của huyện Khê Lâm đến trấn Thần Linh, nàng liền có thể không cần tốn nhiều sức mà nạp huyện Khê Lâm vào dưới trướng của nàng.
Nhưng trò chơi này quả nhiên không có nhắc nhở gì cả.
Điền Đường khẽ nhíu mày.
Kỳ thật trước đó nàng cũng không chỉ một lần gặp qua vấn đề tương tự, bình thường trò chơi lưu trình, là nàng tiếp nhận nhiệm vụ, đi hoàn thành nhiệm vụ, sau đó nhận được phần thưởng của nhiệm vụ , nhưng ở giữa có rất nhiều lần là nàng làm xong một sự kiện, mới có thể nhảy ra nhắc nhở hoàn thành nhiệm vụ.
Bình thường một lần nhiệm vụ coi như xong , nhưng lần này có quan hệ nhiệm vụ với huyện Khê Lâm, rõ ràng là nhiệm vụ lâu dài, nhưng nàng lại vẫn không có được bất luận nhắc nhở nào như cũ.
Nếu như không phải nàng tâm huyết dâng trào, muốn thử xem có thể thành công hay không, thì có lẽ nàng vĩnh viễn đều sẽ không phát hiện thế nhưng còn có thể làm như vậy.
Cho dù không phải nhiệm vụ này, nàng cũng có khả năng bởi vì một số suy nghĩ sai lệch mà dẫn tới bỏ lỡ một ít nhiệm vụ quan trọng.
Điền Đường chậm rãi xoay cây bút trong tay, ánh mắt dừng ở trên tờ giấy trắng trước mắt.
Nhưng mà cũng chính là bởi vì như vậy, trò chơi này mới có vẻ càng thú vị hơn.
Nàng mỉm cười, đứng dậy đi ra cửa.
Lần này Điền Đường đi ra ngoài, chủ yếu là muốn đi đến huyện Khê Lâm để nhìn nhà ở mới thuộc về nàng, cũng không có mang quá nhiều người, chỉ mang theo Điền Cúc Hoa và Điền Thanh Thảo, cùng với mấy người hộ vệ mà thôi.
Sau khi thôn Điền gia thăng cấp trở thành trấn Thần Linh, Điền Đường chủ động phân chính mình phân ra, nàng thích hoàn cảnh an tĩnh, đặc biệt là ở thời điểm làm việc, đặc biệt không thích giao lưu cùng với người khác, cho dù là nhóm tỷ tỷ thân thiết, nàng cũng không muốn trà trộn ở cùng một chỗ.
Vì chuyện này, nàng còn cố ý cùng mấy ngươi tỷ tỷ kia thương lượng qua với nhau, nhấn mạnh suy nghĩ của nàng.
Cũng may các tỷ tỷ đều thực tri kỷ, sau khi biết Điền Đường không muốn ở chung, không chỉ không nói gì khác, ngược lại còn rất tri kỷ mà đưa ra ý kiến cho nàng.
Đều là người đi theo bên người Điền Đường từ thời điểm ban đầu, trong tay mấy người cũng đều có không ít ngân lượng, sau khi Điền Đường nói ra ý tưởng của nàng, mấy người đều lấy bạc đã tích cóp hồi lâu ra, đều tỏ vẻ muốn mỗi người mua một căn nhà ở.
Sau khi định ra, mỗi người Điền Đường ở một căn nhà, những người khác cũng đều tách ra ở, nhưng mỗi ngày vào thời điểm Điền Đường rời giường, lầu một vẫn sẽ như cũ có hơi nóng hầm hập của đồ ăn, sau khi các tỷ tỷ làm cơm xong, liền sẽ đưa đến dưới lầu Điền Đường, nhưng lầu hai lầu ba, các nàng muốn đi lên đều sẽ lên khi được Điền Đường đồng ý.
Điền Đường cũng từng nghĩ tới liệu cách làm như có thể ảnh hưởng đến tình cảm tỷ muội hay không, nhưng nàng đã hình thành thói quen độc lập từ sớm, ngược lại sau khi được sinh hoạt độc lập càng làm cho nàng cảm thấy nhẹ nhàng hơn.
Cũng may sau khi tách nhau ra ở riêng, cuộc sống sinh hoạt của các nàng cũng vẫn có thể duy trì được trạng thái lúc trước, cái này làm cho Điền Đường thở phào nhẹ nhõm.

Bạn cần đăng nhập để bình luận