Mang Theo Trò Chơi Sinh Hoạt Trở Về Cổ Đại

Chương 1214 -




Chương 1214:
“Đương nhiên là chúng ta một đường đi tới địa phương kia,” Điền Cúc Hoa bình tĩnh nói, “Hôm qua khi chúng ta tới đây, ở trên đường dừng lại, thấy chỗ đi tới địa hình bằng phẳng, đột nhiên thấy cũng không tệ, nếu có thể khai hoang cánh đồng này chúng ta có thể gieo được không ít lương thực.”
“Chuyện này có thể coi là ban ơn cho bá tánh,” Diệp Đài cuối cùng cũng ngẩng đầu lên, “Nếu Vương đại nhân bằng lòng, qua ngày mai, đích thân Diệp mỗ dẫn người cùng đi với Vương đại nhân để đi nhìn xem, nếu thật là có khai hoang được thì đương nhiên là không thể tốt hơn."
Điền Cúc Hoa gật đầu: "Vậy thì làm phiền Diệp đại nhân rồi, có sự giúp đỡ của Diệp đại nhân thì chuyện này cũng sẽ dễ dàng hơn nhiều."
"Không phiền hà, " Diệp Đài cười lắc đầu, "Chuyện này là chuyện tốt cho bá tánh, thân là huyện lệnh huyện Thanh An, Diệp mỗ đương nhiên là cầu mà không được, nếu Vương đại nhân không có việc gì khác, vậy Diệp mỗ đi trước bố trí nhân lực, sáng sớm lập tức có thể khởi hành."
“Làm phiền rồi.” Điền Cúc Hoa lại nói lần nữa.
Diệp Đài gật gật đầu dẫn người rời đi, đến lúc này vừa đi ra có vẻ như họ chỉ đang hàn huyên một câu chuyện rất bình thường, Diệp Đài sẵn sàng hợp tác, mọi việc đều diễn ra suôn sẻ.
Chu Hồng đang đứng bên cạnh Điền Cúc Hoa, Diệp Đài rời đi, nàng vội vã đi đến cửa, xác nhận bên kia đã rời đi thì lập tức đóng cửa lại vội vã đến bên cạnh Điền Cúc Hoa: “Diệp đại nhân này dễ nói chuyện thật. "
“Quả thật, Diệp đại nhân vẫn là một vị quan tốt.” Điền Cúc Hoa nhìn về phía sau bức bình phong nói.
Chu Hồng cũng làm theo, nói: "Tiểu muội còn đang ngủ sao?"
Nàng không biết thân phận của Điền Đường, trước đó Điền Đường trốn sau tấm bình phong, lấy lý do là sáng nàng dậy quá sớm, buồn ngủ nhưng không thể gián đoạn chuyện bàn bạc, cho nên nghỉ ngơi sau tấm bình phong một lúc.
Điền Đường bình tĩnh đi ra ngoài: "Vậy ngày mai chờ hắn đến đón chúng ta."
...
Huyện nha huyện Thanh An.
"Đại nhân."
Diệp Đài nghiêm mặt lắc đầu: "Vào trong rồi hãy nói."
Mấy người một trước một sau lần lượt vào thư phòng, Diệp Đài ngồi sau bàn làm việc, dùng bút viết một phong thư: "Gọi người lập tức đưa bức thư này đi, cần phải cẩn thận, trên đường nếu có người ngăn cản thì đừng tranh chấp, chú ý đến quy tắc của thành Thần Linh, đừng đả thương người."
"Đại nhân, chúng ta làm như vậy, sẽ không bị phát hiện chứ?"
“Không, nếu bọn họ thật sự tra ra được thì đã sớm sẽ phát hiện ra,” Diệp Đài lắc đầu, “Cho dù có người tới điều tra, ta vẫn luôn là một quan huyện lệnh thương dân như con, bất kể thế nào họ cũng không tra ra điều gì lạ thường, tuy thành Thần Linh có thần nữ, nhưng thần lực của thần nữ cũng có gông cùm xiềng xích cũng không thể bao trùm hết thảy, chỉ cần chúng ta đủ cẩn thận, nhất định bọn họ sẽ không thể phát hiện ra vấn đề."
Người trước mặt thu hồi lá thư Diệp Đài viết, lại hỏi: “Đại nhân, những người đến hôm qua có mấy người đã rời khỏi huyện thành, bọn họ nói là đến tìm người, không phải là tới tìm mấy người tới hôm trước đi?"
“Không có việc gì, bọn họ đi tìm cũng không tìm được vấn đề,” Diệp Đài mỉm cười, “Chúng ta vẫn luôn tuân theo quy tắc của thành Thần Linh, chưa từng vi phạm, những người đó cũng có ý tốt, cũng không biết ẩn ý trong đó, ngươi nhanh hơn bọn họ một bước gửi thư đi đi, bọn họ muốn tìm được thì để bọn họ tìm được, ta đã từng hỏi qua, thần nữ nhân từ, bình thường sẽ không thay đổi cuộc sống bình thường của bá tánh, mà chuyện lần này, cũng tuyệt đối sẽ không có bất kỳ sơ sót nào."
"Đại nhân anh minh."
Nụ cười trên mặt Diệp Đài càng sâu: "Trước hãy ẩn nấp đi, đừng mạo hiểm, cũng đừng ra tay, một khi ra tay thì mới thật sự là thất bại trong gang tấc, khi những người từ thành Thần Linh này rời đi , chúng ta có thể tiếp tục thảo luận chuyện này sau."
"Đại nhân nói rất đúng, thuộc hạ lập tức đưa thư đi."

“Vương đại nhân, chính là nơi này, kỳ thật mấy năm nay cũng không phải chúng ta không nghĩ tới ở nơi này khai phá ruộng đất, mà là chúng ta đặc biệt tìm nông hộ chuyên nghiệp tới xem xét, đều nói nơi này không thích hợp trồng trọt, nhưng thật ra đã thử vài lần, vẫn không quá phù hợp.” Diệp Đài vừa đi vừa giải thích.
Người tới lần này thật thông minh, hắn hoàn toàn không có chuẩn bị trước, cũng may bản thân huyện Thanh An không có vấn đề gì quá lớn, cho dù gặp phải tình huống khẩn cấp như vậy, hắn cũng có thể bình tĩnh đối mặt, bình tĩnh xử lý.

Bạn cần đăng nhập để bình luận