Mang Theo Trò Chơi Sinh Hoạt Trở Về Cổ Đại

Chương 93 -




Xung quanh ngôi trường, Điền Đường còn cố ý trải [đường đất] để đảm bảo xung quanh trường và trong phòng học sạch sẽ.
Các thôn dân vây quanh, nhón chân đầy chờ mong.
Điền Đường tiến lên một bước, nói: "Bắt đầu từ hôm nay, tất cả học sinh lớp mầm và lớp chồi đều sẽ chuyển đến đây, lão sư của lớp mầm là học sinh lớp chồi, lão sư lớp chồi do ta đảm nhiệm, những học sinh còn lại vẫn đi học ở phòng học từ đường, lão sư sẽ được tuyển ra từ học sinh lớp mầm, sau đó mỗi mười ngày sẽ tiến hành thi một lần, học sinh thi đậu lớp mầm là có thể chuyển đến đây."
"Bàn ghế trong lớp, mỗi học sinh một bộ, trước khi thi đến giai đoạn tiếp theo, bàn ghế sẽ được học sinh cố định giữ gìn, cho đến khi thi lên giai đoạn tiếp theo."
Có "Thần nữ" làm cớ, nhiều lúc Điền Đường nói chuyện cũng sẽ không kiêng dè, ví dụ những từ vựng như lão sư, học sinh, bạn học này, ngoại trừ thỉnh thoảng nhớ tới sẽ tương ứng với từ ngữ hiện tại, phần lớn thời gian nàng đều dựa theo thói quen của mình mà nói.
Đơn giản cũng chỉ là một ít từ ngữ bình thường, mọi người nghe nhiều là hiểu, cũng sẽ không hỏi nhiều nữa.
“Thần sứ đại nhân, khi nào chúng ta có thể chuyển đến đây?” Bạch Quán Chúng chủ động giơ tay.
Điền Đường: ...
Lúc trước nàng vì muốn dạy học sinh thôn Điền gia tốt hơn, cố ý quy định các học sinh muốn hỏi gì thì cần giơ tay, nàng cũng quen với việc các thôn dân giơ tay hỏi đáp, nhưng nhìn người như Bạch Quán Chúng lại dung nhập vào trong đó như vậy, thật sự có chút kinh ngạc.
Nàng nhanh chóng ổn định tâm tình, bình tĩnh trả lời: "Bây giờ có thể, hiện tại tổng cộng có 5 phòng học, số 1 và số 2 là phòng học của lớp mầm, số 3 là phòng học lớp chồi, số 4 và số 5 tạm thời để trống, chờ sau này nhiều học sinh hơn có thể phân phối lại."
Trên đỉnh năm gian phòng học, lần lượt viết dấu hiệu "1 - 5", hiện tại người trong trường học không nhiều lắm, phương pháp này vừa nhìn là hiểu, tương đối thích hợp với tình huống hiện tại của thôn Điền gia.
Điền Đường vừa dứt lời, có người xoay người chạy tới lấy giấy bút, lấy sách.
Về phần những người ngay cả lớp mầm cũng không thi đậu, chỉ có thể đứng ở ngoài trường học giương mắt nhìn phòng học sạch sẽ.
So sánh với phòng học ở từ đường, phòng học ở đây lớn hơn, sáng sủa hơn, hơn nữa mỗi người đều có chỗ ngồi riêng, bàn bên trong cũng rất sạch sẽ, so sánh với bàn có chút bẩn thỉu ở từ đường, bọn họ cứ cảm thấy đọc sách viết chữ ở chỗ này, thành tích học tập cũng có thể tốt hơn một chút.
Thật tốt, chỉ cần thi đậu lớp mầm, không chỉ có thể nhận được quần áo, còn có thể ngồi học ở trong phòng học tốt như vậy.
Đúng lúc này, Lý Nhị Trụ lảo đảo đi tới.
Hắn là nhóm học sinh thứ hai thi đậu lớp mầm của nhà trẻ, sau khi mặc đồng phục nhà trẻ, hắn liền bắt đầu đắc ý nhìn xung quanh, không khác mấy với dáng vẻ trước kia hắn lăn lộn khắp nơi, thứ khác biệt duy nhất chính là lần này hắn không làm chuyện xấu, nhưng dáng vẻ dương dương đắc ý của hắn vẫn khiến cho các thôn dân khác nhìn một lần lại tức giận một lần, hận không thể đánh hắn một trận.
“Ta thế mà lại là học sinh nhà trẻ, ta thi đậu nhà trẻ, nhìn y phục trên người ta, rất đẹp đúng không?”
Lúc đi tới, Lý Nhị Trụ lại bắt đầu đắc ý, vừa nói chuyện vừa kéo y phục trên người mình chìa ra trước mặt những thôn dân không thi đậu nhà trẻ bên cạnh.
Mắt thấy lửa giận của các thôn dân không đè nén được, Điền Đường đi tới bên cạnh Lý Nhị Trụ.
Lý Nhị Trụ xoay người một cái, lập tức thấy được Điền Đường, bị dọa đến mức lùi lại ba bước.
Thôn dân nhìn thấy hành động của hắn, ngay lập tức cười nghiêng ngả.
“Ha ha ha ha ha, ngươi lại đắc ý đi!”
“Nhìn thấy thần sứ đại nhân, hắn không đắc ý nổi.”
"Đáng đời, ai bảo ngươi đắc ý, chẳng phải chỉ là thi đậu lớp mầm nhà trẻ sớm hơn chúng ta một chút hay sao, có bản lĩnh ngươi thi đậu lớp chồi thử xem ha?"

Bạn cần đăng nhập để bình luận