Mang Theo Trò Chơi Sinh Hoạt Trở Về Cổ Đại

Chương 1159 -




Chương 1159:
Sau khi Hạ Tùng Dương nhận lấy tờ giấy, liền mở ra.
Trong nháy mắt thấy rõ nội dung bên trong, đồng tử của hắn bỗng dưng phóng đại.
Hồi lâu sau, hắn lên tiếng: "Hưng Văn.”
Tề Hưng Văn bước nhanh từ cửa vào, đi tới trước mặt Hạ Tùng Dương thì khom người xuống: "Có thuộc hạ.”
Hạ Tùng Dương đặt tờ giấy mở ra trên bàn, từng chút dịch qua: "Ngươi xem cái này thế nào?”
Tề Hưng Văn ngước mắt, rất dễ dàng liền thấy rõ chữ trên giấy, theo bản năng đọc ra.
“Triều đình cũng muốn thần linh.”
Đọc xong, hắn lập tức ngẩng đầu: "Vương gia, người này... người to gan lớn mật này, rốt cuộc là ai?"”
"Bổn vương ngược lại cảm thấy có chút thú vị," Hạ Tùng Dương nở nụ cười, "Xem ra trong những mưu sĩ này, cũng không hoàn toàn là mọt sách nho nhã chỉ biết đọc sách, ngươi đi đưa hắn đến đây, bổn vương muốn tự gặp, nói chuyện với hắn xem như thế nào là 'Triều đình cũng muốn thần linh'."
Nói xong, hắn nhìn lạc khoản dưới tờ giấy.
“Người này tên là...Lâm Thành Phúc.”

“Thảo dân tham kiến Vương gia.”
“Lâm Thành Phúc." Hạ Tùng Dương chỉ gọi một cái tên.
Lâm Thành Phúc cúi đầu: "Vâng.”
Hạ Tùng Dương đi tới trước mặt Lâm Thành Phúc: "Trước đó bổn vương cũng chưa từng nghe qua tên của ngươi, thời gian dài như vậy, bổn vương lại không hề có ấn tượng đối với ngươi, là ngươi cố ý làm như vậy, hay là bổn vương quan tâm quá ít đối với mấy người các ngươi?"
Lâm Thành Phúc vẫn cúi đầu, nghiêm túc nói: "Là thảo dân cố ý làm.”
“Hửm?” Trong mắt Hạ Tùng Dương mang theo vài phần tò mò, "Ngươi là cố ý chờ bổn vương chú ý tới ngươi, là vì sự kinh người hôm nay?"
"Vâng, Vương gia," Lâm Thành Phúc lại thừa nhận, "Vương gia một ngày trăm công nghìn việc, ngày thường thảo dân mặc dù làm nhiều chuyện hơn nữa, cũng không có khả năng được Vương gia chú ý, trước đó phải chép sách, chính là một trong những khảo nghiệm của Vương gia, thảo dân chỉ cần làm tốt công tác chép sách là được."
"Ngươi đúng là có chút thông minh," Hạ Tùng Dương nở nụ cười, "Vậy tại sao lần này ngươi lại đột nhiên xuất hiện?"
"Thảo dân cho rằng, chuyện liên quan đến thành Thần Linh, chính là cơ hội tốt để trổ hết tài năng," Lâm Thành Phúc nghiêm túc nói, "Vương gia tuyển nhận mười mưu sĩ, chính là vì thay Vương gia bày mưu tính kế, chuyện về thành Thần Linh là chuyện trọng đại, cũng là chuyện Vương gia quan tâm, hơn nữa thảo dân cho rằng ngoại trừ thảo dân ra, có lẽ không ai có thể thay Vương gia bài ưu giải nạn, chính vì vậy, thảo dân mới cố ý viết xuống nội dung đó, mong Vương gia có thể chú ý tới sự tồn tại của thảo dân."
Trong khoảng thời gian này ở trong vương phủ, Lâm Thành Phúc ngoại trừ chép sách giống như những người khác, cũng đặc biệt chú ý đến tính cách của Hạ Tùng Dương, kỳ thật từ lúc trước Hạ Tùng Dương ở huyện Phúc Tuyền dễ dàng tin tưởng Lý Nhị Trụ là có thể thấy được, hắn là một người thẳng tới không thể thẳng hơn, thân phận lưu mạnh của Lý Nhị Trụ lúc đó chính là điều hắn mong muốn.
Điều này có liên quan đến thân phận của Hạ Tùng Dương.
Nhưng cũng bởi vậy, trong chuyện động não, hắn sẽ có chút sai lệch, hắn không am hiểu động não.
Đây cũng không phải nói hắn không thông minh, hoàn toàn ngược lại, hắn rất thông minh, cho nên hắn mới có thể từ thị vệ bên cạnh Nhân Vương một đường đi tới vị trí Đại tướng quân, cũng có thể sau khi Nhân Vương bị bắt, lập tức quyết định nâng đỡ Hoàng đế con rối thượng vị, mình thì đứng ở phía sau màn làm người chủ đạo thật sự.
Điểm này Thích Cố không làm được, Thích Cố thật sự quá kém, nhưng Hạ Tùng Dương thật ra là người rất biết động não.
Chỗ thiếu sót của Hạ Tùng Dương là trình độ văn hóa của hắn không đủ, thông minh thì thông minh, nhưng đối mặt với chuyện phức tạp, hắn cũng sẽ không có đầu mối.
Đây cũng là nguyên nhân vì sao Hạ Tùng Dương muốn chiêu mộ mưu sĩ, hắn cần tìm người bù đắp thiếu sót về phương diện này của hắn, hắn hy vọng có người có thể từ góc độ khác cho hắn đáp án không giống nhau, mà đáp án như vậy, là các võ tướng vây quanh bên cạnh hắn không thể cho.
Nhưng dù vậy, Hạ Tùng Dương vẫn là Hạ Tùng Dương, hắn tìm mưu sĩ, cũng cố gắng tín nhiệm mưu sĩ, nhưng tính nết trong xương cốt hắn, cùng với thân phận hiện giờ của hắn nhất định hắn sẽ không nguyện ý lễ hiền hạ sĩ, đi phụ họa ngôn luận nho nhã của các mưu sĩ.
Sau khi xác nhận điểm này, chuyện phải làm sau đó cũng rất đơn giản, nếu Hạ Tùng Dương thích nói thẳng ra, vậy để cho hắn cảm thụ cái gì gọi là thông minh nói thẳng ra.
Thư từ đơn giản là bước đầu tiên, Lâm Thành Phúc tin tưởng phong thư kia có thể nhảy ra từ rất nhiều chồng kế hoạch, thành công hấp dẫn Hạ Tùng Dương.

Bạn cần đăng nhập để bình luận