Mang Theo Trò Chơi Sinh Hoạt Trở Về Cổ Đại

Chương 108 -




"Dầu, thực sự là dầu!"
"Xưởng dệt cũng đã bắt đầu dệt vải."
"Thật tốt, có phải rất nhanh là chúng ta có thể mua được dầu và vải hay không?"
"Dầu đậu nành có thơm không?"
"Thơm, rất thơm, ta nói cho ngươi biết, trước đây ta đã từng dùng qua dầu đậu nành, mùi vị đặc biệt thơm, ta nghe nói dầu đậu nành còn thơm ngon hơn so với mỡ heo."
“Thật sao? Ta đã ngửi thấy mùi rất thơm, chỉ cần đợi đến lúc đại sảnh giao dịch bắt đầu mở bán dầu đậu nành, cho dù phải thắt lưng buộc bụng, nhất định ta cũng phải mua hai lượng, xào đồ ăn thơm ngào ngạt, đã lâu lắm rồi ta vẫn chưa được thưởng thức hương vị thơm ngon của dầu rồi.”
"Ai mà không như vậy chứ? Mùi thơm lan dần ra bên ngoài, dầu thơm như vậy, xào rau hay nấu món khác đều sẽ rất ngon."
Xưởng ép dầu cùng với xưởng dệt cùng nhau được đưa vào hoạt động, xưởng ép dầu thì do một tay Điền Ngưu phụ trách. Còn xưởng dệt chủ yếu là do 10 nữ công phụ trách, từ khi hai xưởng này bắt đầu được hoạt động, các thôn dân liền tụ tập đông đủ ở bên ngoài xưởng dệt, xôn xao thảo luận những chuyện như khi nào mấy thứ này mới có thể đưa ra đại sảnh giao dịch.
Thậm chí còn có người còn bưng bát ăn cơm đứng ở bên ngoài công xưởng, theo lời mà bọn họ đã nói, âm thanh phát ra từ công xưởng vô cùng dễ nghe, khi họ lắng nghe âm thanh đó họ luôn cảm thấy lòng của mình sẽ trở nên kiên định hơn.
Những ngày này, điều mà mọi người quan tâm luôn là cơm ăn, áo mặc và cả nơi để sinh sống, trong khoảng thời gian này, vấn đề về lương thực của thôn Điền gia đã không còn gây ra quá nhiều trở ngại nữa, nhưng vấn đề về quần áo vẫn là một vấn đề rất lớn cần phải được giải quyết, thậm chí còn có nhiều người còn mặc hai bộ quần áo rất nhiều lần.
Nếu quần áo bị rách, họ liền nhặt một ít vải vóc không biết từ nơi nào tìm được và khâu vá lại, chỉ cần không có lỗ thủng lộ ra bên ngoài, thì đó chính là một bộ quần áo tốt.
Nếu như là trước kia, các thôn dân có thể sẽ cảm thấy như vậy cũng ổn, nhưng hiện tại cuộc sống của họ ngày càng được cải thiện, trong túi của mọi người cũng đã có thêm không ít tiền dư, trong lòng họ dần trở nên ngứa ngáy, lúc nào cũng nghĩ đến việc có thể mua thêm cho mình một bộ quần áo mới.
Cuối cùng xưởng dệt chính thức khởi công, tất cả mọi người ai nấy đều ngóng trông một ngày nào đó những tấm vải xinh đẹp sẽ được đưa lên kệ, cho dù giá cả có lẽ sẽ hơi đắt một chút, họ cũng phải gom góp tiền để mua cho bằng được.
Sau khi hai xưởng chính thức khởi công xây dựng, một dãy 10 căn nhà gỗ mới cũng đã được xây dựng xong.
Nhà gỗ của thôn Điền gia chủ yếu chia làm ba phần, một phần là nhà gỗ vốn có của thôn Điền gia tổng cộng 40 căn, một phần là nhà gỗ của Bạch gia mua tổng cộng 10 căn, còn phần còn lại là nhà gỗ của các thôn dân thuê, tính tới bây giờ thì có tổng cộng là 30 căn.
40 căn nhà gỗ ban đầu của thôn Điền gia hiện nay chủ yếu là nơi ở của thôn dân mới , làm nơi tạm thời chuyển tiếp, tất cả mọi người của Bạch gia đều sống trong những căn nhà gỗ mà họ tự mua.
Về phần 30 căn nhà gỗ còn lại, nhóm đầu tiên chủ yếu là nơi sinh sống của Điền Đường, còn có người ban đầu có sự tin tưởng tương đối lớn đối với những căn nhà gỗ, ví dụ điển hình là Vương Tú Tú.
Nhóm nhà gỗ thứ hai có một nửa là của người thôn Điền gia, sau khi thông qua đổi mới "mua", cũng đã thuộc sở hữu của bọn họ, một nửa còn lại dựa theo nguyên tắc tới trước thì được ở trước. Bởi vì số lượng nhà gỗ tương đối ít ỏi, nhóm người thứ hai vào ở nhà gỗ cũng không nhiều. Thôn Điền gia càng ngày càng phát triển, tiền trong túi các thôn dân cũng dần dần nhiều hơn, so với việc chen chúc với mọi người ở từ đường, đã có không ít người bắt đầu muốn ở trong những căn nhà gỗ sạch sẽ gọn gàng lại ít người.
Vì thế sau khi đợt nhà gỗ thứ ba chính thức hoàn thành, các thôn dân đến thôn Điền gia ban đầu đã nộp đơn xin vào ở.

Bạn cần đăng nhập để bình luận