Mang Theo Trò Chơi Sinh Hoạt Trở Về Cổ Đại

Chương 1248 -




Chương 1248:
Sau khi trầm ngâm suy nghĩ, hắn ta không trực tiếp nổi cơ thịnh nộ lên, mà lại lẳng lặng nhìn Diệp Đài: “Ta trước giờ chưa từng bạc đãi ngươi, nếu lúc đó không có ta, thì ngươi sớm đã chết rồi.”
Điều đó có nghĩa là, mạng sống bây giờ của Diệp Đài cũng là do hắn cho, giờ đây Diệp Đài lại làm như vậy, nghĩa là đã phải mang danh một kẻ vong ân bội nghĩa rồi.
Diệp Đài cúi đầu: “Xin lỗi, chuyện lần này thật sự hạ quan đã làm ra vài chuyện sai trái, nếu không cũng sẽ không đi đến bước đường này, ơn cứu mạng của Cát đại nhân ta sẽ mãi khắc ghi trong lòng, nhưng lúc thật sự phải đối mặt với cái chết, không ai lại có thể điềm tĩnh đối mặt được."
Cát Nguyên bám chặt vào cột gỗ, hắn có lẽ sớm đã đoán được điều này, nhưng hắn không thể ngờ rằng người đến lại là Diệp Đài.
“Là ta đã sai, có lẽ lúc đó ta không nên cứu ngươi.” Cát Nguyên hạ giọng nói, thật sự đối với Diệp Đài là một cảm xúc vô cùng thất vọng.
Cả người của Diệp Đài run lên, cúi đầu thấp hơn, rất lâu sau đó, hắn mới nhẹ nhàng mở lời: “Cát đại nhân….Đại lão gia tử, ông ấy….mất rồi."
“Không thể nào!!!” Cát Nguyên đột nhiên hét lên, cảm xúc còn kích động hơn khi nãy gấp mấy lần, thậm chí còn có chút mất kiểm soát mà đấm mạnh cột gỗ của nhà giam, “Sức khỏe của gia gia trước giờ vẫn luôn rất tốt, sao đột nhiên lại có thể qua đời được chứ? Ngươi đừng có lừa ta, tuyệt đối không thể nào!!!"
“Đó là sự thật, tất cả đều là sự thật,” Diệp Đài lần nữa đáp lại, khắm định những điều mà bản thân đã nói hoàn toàn đều là sự thật, “Là chúng ta đã quá bất cẩn, lại nghĩ rằng có thể chống lại thành Thần Linh, nhưng hiện thực đã chứng minh, trong phạm vi lãnh thổ của thành Thần Linh, không ai có thể vượt qua, đại lão gia đã hạ quyết định, lại khiến cho huyện Thanh An và thôn Cát Gia rơi vào tình cảnh không còn cách nào để thoát ra, trong lúc nóng giận thì lại đột ngột ra đi, lúc thuộc hạ nhận được tin tức, lão gia tử sớm đã không còn nữa rồi.
Ánh mắt của Cát Nguyên đỏ lên: “Sao có thể được? Sao lại như thế? Tại sao chứ?”
Từng câu hỏi lần lượt tuôn ra, cũng đã cho thấy hắn thật lòng không tin lời Diệp Đài.
Diệp Đài nhìn Cát Nguyên: “Lão gia tử rất quan tâm đến đất đai của thôn Cát Gia, để ý đến số ngân lượng mà Cát đại nhân đưa tới, có thể là những thứ đó đã hại lão gia tử mất đi tính mạng.”
“Ngươi nói gì?” Cát Nguyên bỗng nhìn về phía Diệp Đài.
Diệp Đài nhìn thấy ánh mắt của Diệp Đài cũng rất kinh ngạc, vẻ mặt bất chợt lộ ra nụ cười: “Cát đại nhân ngàn tính vạn tính, tính toán cả phủ Quảng Cừ, tính toán cả bá tánh, cho dù là ở phủ Tuyên Hồ, đại nhân cũng được bá tánh tôn xưng là “yêu dân như con”, nhưng đại nhân đã tính sai một chuyện….”
Cát Nguyên nhắm mắt lại, hắn có thể cảm thấy được Diệp Đài lúc này dường như có điều gì đó không đúng lắm, hắn dường như là đang cố ý nói ra những lời này, cố ý muốn trả thù.
Nếu như trong một tình huống khác, hắn nhất định sẽ cắt ngang những lời mà Diệp Đài đã nói, nhưng lúc này hắn lại vô cùng gấp gáp muốn biết được chân tướng về cái chết của gia gia mình, cho nên chỉ đành kìm nén sự tức giận trong lòng, tiếp tục nghe Diệp Đài nói.
Quả nhiên không bao lâu sau, Diệp Đài tiếp tục nói: “Cát đại nhân cũng đã bị giam trong nhà lao một khoảng thời gian rồi, có lẽ cũng không nắm rõ tình hình những chuyện đã xảy ra bên ngoài, chắc là đã biết chuyện phủ Tuyên Hồ đã bị thành Thần Linh tiếp quản, sau khi chuyện này xảy ra, huyện Thanh An cũng đã quy vào phạm vi cai quản thao, Cát lão gia tử sợ rằng thành Thần Linh chiếm đoạt hết mọi thứ của huyện Thanh An, bao gồm đất đai và tiền bạc, nên đã hợp tác với thuộc hạ, cùng nhau mượn quy tắc của thành Thần Linh, khiến thành Thần Linh phải thừa nhận quyền tự chủ của huyện Thanh An.”
Cát Nguyên vẫn tiếp tục chú ý lắng nghe những lời mà Diệp Đài nói, khi nghe đến đây, hắn ta hoàn toàn không nhận ra được có điều gì đó không đúng, thậm chí cho rằng cách làm này là một đối sách đúng đắn.
Diệp Đài cũng nhìn ra được biểu cảm của Cát Nguyên, liền mỉm cười đáp: “Đối với sự thông minh của Cát đại nhân, có lẽ ngài cũng sẽ làm như vậy, nhưng chúng ta đều đã quên rằng, thành Thần Linh chính là thành Thần Linh, nơi này hoàn toàn không giống với những gì mà chúng ta tưởng tượng, nó không phải là triều đình, cũng không phải là một quan phủ bình thường, nó là thành Thần Linh, một nơi thật sự có thần linh tồn tại.”

Bạn cần đăng nhập để bình luận