Mang Theo Trò Chơi Sinh Hoạt Trở Về Cổ Đại

Chương 831 -




Thấy Vệ Lương Tài mới hoàn hồn, Bùi Phong Bình mượn cớ gảy cuống trà, dùng cuống trà bày ra một chữ "phòng".
Đợi đến khi Vệ Lương mới thấy rõ, trực tiếp đẩy cuống trà ra, sau đó gói túi trà lại, ngón tay nhiều lần xẹt qua hoa văn của "Phúc Thanh Các".
"Hiện tại ta cũng nghĩ thông, thuộc về ta chung quy sẽ thuộc về ta, không thuộc về ta cưỡng cầu cũng không được, con người cả đời vẫn chú ý chính tới bình an, có thể sống an yên, so với bất kỳ quyền lực nào cũng tốt hơn." Bùi Phong Bình nói xong, mang theo bao giấy đầy trà ngạnh, khom lưng rời đi.
Vệ Lương Tài tự mình tiễn Bùi Phong Bình rời đi, sau khi trở lại chỗ ngồi, cầm chén trà, đưa đến bên miệng, che lại trầm tư trong mắt.
Trong lúc nhất thời hắn vẫn không thể hiểu được ý nghĩa trong lời nói của Bùi Phong Bình, nhưng nếu Bùi Phong Bình lấy danh nghĩa trấn Thần Linh để tới nói chuyện, những lời vừa rồi nhất định có thâm ý đặc biệt.
Nghĩ thì nghĩ, nhưng trong đầu hắn vẫn hiện lên chữ "Bùi Phong Bình, trấn Thần Linh".
Bùi Phong Bình sao lại có liên quan với trấn Thần Linh!?

“Lần này, hắn ra ngoài gặp được người nào sao?”
“Gặp phải Bùi Phong Bình thì hàn huyên vài lời, hình như Bùi Phong Bình đến trà lâu để mua lá trà, chỉ cầm trên tay một bao giấy đựng lá trà. Nhưng thời gian hai người gặp nhau cũng không lâu, sau khi Bùi Phong Bình rời khỏi, Vệ Lương Tài ngồi lại trà lâu trong chốc lát, hình như đang đợi ai đó, nhưng mãi cho đến khi hắn rời đi, đều không có chờ được người nào đến.”
“Có thể Vệ Lương Tài đợi người là cố làm ra vẻ huyền bí, về phần Bùi Phong Bình… Hắn tuyệt đối sẽ không cấu kết cùng người nào đó trong triều, hẳn là không phải hắn, ngoại trừ Bùi Phong Bình thì còn ai khác? Không nhất định phải ngồi xuống nói chuyện với nhau, ngay cả người gặp thoáng qua đều được, có người nào hành tung kỳ quái không?”
“Viêc này…” Người trả lời do dự một lát, vẫn lắc đầu, “Thật ra gặp một số khách quen của trà lâu, cũng không có ai có hành tung kỳ quái, chỉ là hôm nay người ở trà lâu không ít, cũng có rất nhiều người gặp qua Vệ Lương Tài, nếu là…”
“Nếu có người lén lút nhét giấy vào trong tay Vệ Lương Tài, có lẽ các ngươi đều sẽ không nhìn ra được?” Người đối diện nhăn mày, biểu tình có chút bất mãn.
“Người của chúng ta vẫn luôn nhìn chằm chằm, nếu thực sự có người truyền tin cho Vệ Lương Tài, nhất định chúng ta sẽ nhận ra được.”
“Nhưng các ngươi vẫn chưa nhận ra?” Sắc mặt người đối diện đầy giận dữ, “Vệ Lương Tài chính là nhi tử của Vệ tướng quân, với thân thủ của hắn, nếu muốn bất tri bất giác lấy được thứ gì, sẽ bị các ngươi nhận ra được sao?”
Người trả lời cúi đầu, không dám trả lời nữa.
“Được rồi, Vệ Lương Tài liên hệ với đối phương, nhất định không phải chỉ một lần hai lần. Sau này nếu hắn lại ra ngoài, nhất định phải nhìn chằm chằm, không thể bỏ lỡ bất luận kẻ nào tiếp xúc với hắn.”
“Vâng.”

Phủ tướng quân.
Vệ Lương Tài đi qua đi lại ở trong thư phòng, trong đầu vẫn luôn nghĩ về những lời ban ngày Bùi Phong Bình đã nói.
Quan trọng nhất, Bùi Phong Bình dùng lá trà bày ra chữ “Phòng” là có ý gì?
Hơn nữa chính là lời nói của Bùi Phong Bình, nếu Bùi Phong Bình cùng trấn Thần Linh có quan hệ không đơn giản, lời nói kia của hắn nhất định có ý nghĩa đặc biệt, hắn cần biết chính xác ý trong lời nói của Bùi Phong Bình, mới có thể tiến hành bước hành động tiếp theo.
“thuộc về ta chung quy sẽ thuộc về ta, không thuộc về ta cưỡng cầu cũng không được”, “Bình an”, “An toàn”…… Bề ngoài những lời này tựa như Bùi Phong Bình chỉ đang cảm khái về nhân sinh của mình, ngay cả khi ai đó nghe thấy những lời này, cũng sẽ cho rằng Bùi Phong Bình vẫn đang nhớ về việc lúc trước hắn bất đắc dĩ từ quan.
Nhưng hiển nhiên lần này lời nói của Bùi Phong Bình còn có thâm ý khác.
Vệ Lương Tài đi lại vài vòng ở trong phòng, trong đầu suy nghĩ liên tục, cuối cùng trong một lần nỉ non hắn cũng hiểu ý nghĩa trong lời nói của Bùi Phong Bình.
Xét đến cùng, trọng điểm của lời này vẫn muốn dừng trên hai chữ “an toàn”.
Trên mặt Vệ Lương Tài tràn đầy vui mừng, hắn nhớ rõ lúc trước mình động tay với Điền Đường là ở huyện Khê Lâm, nhưng chỉ trong nháy mắt, hắn đã bị đưa đến lồng sắt ở vị trí trung tâm trấn Thần Linh.
Hắn cũng nhớ rõ có người từng nhắc tới nguyên nhân, nói là cái gì mà “trong khu an toàn không được ác ý đả thương người, cũng không được ác ý giết người”, mà hắn bị nhốt vào lồng sắt chính bởi vì hắn muốn bắt lấy Điền Đường, kích hoạt quy tắc của khu an toàn.

Bạn cần đăng nhập để bình luận