Mang Theo Trò Chơi Sinh Hoạt Trở Về Cổ Đại

Chương 361 -




"Thật vô nghĩa mà."
Lý Nhị Trụ bĩu môi, bất mãn nhìn Từ Triết, "Ngươi không thể giãy dụa nhiều hơn sao? Dễ dàng đầu hàng như vậy, ta còn chưa kịp làm gì cả.”
Từ Triết khóe miệng có hơi co giật, hắn ngược lại , nhưng đối mặt với nơi không tưởng tượng nổi như thế này, lại kết hợp cùng đồng dao ở bên trong "Phương Bắc có thần linh", kẻ ngốc đều biết phải đưa ra lựa chọn như thế nào.
Cho dù hiện tại tâm tình của hắn vẫn không thể nào bình tĩnh nổi, nhưng trên mặt của hắn vẫn duy trì bộ dáng bình tĩnh, mặc kệ Lý Nhị Trụ có nói như thế nào, hắn cũng sẽ không thay đổi ý nghĩ của mình.
"Không bằng đi gặp Triệu đại nhân đi."
Điền Đường nói, "Ta rất tò mò lúc trước hắn đã ở nơi nào, hắn cũng rời đi lâu đến như vậy, ta tin tưởng Từ sư gia đã tìm khắp huyện Khê Lâm huyện và tất cả địa phương khác, đều cũng sẽ tìm không thấy, vậy mà bây giờ hắn lại đột nhiên xuất hiện như vậy?"
Nếu như Triệu Đồ xuất hiện sớm một chút, hoặc là xuất hiện muộn hơn một chút, cục diện cũng sẽ không được như bây giờ.
“Thần sứ đại nhân mời đi bên này.”
Từ Triết thản nhiên thay đổi cách xưng hô với Điền Đường.
Cùng lúc đó, Triệu Đồ vừa mới trở lại huyện nha, hắn cũng chỉ vừa mới ngồi xuống, còn chưa kịp đi rửa mặt, liền bị người vây quanh rồi nhốt vào trong phòng, hắn cũng thực sự rất tức giận.
“Từ Triết, ta cũng chưa từng đối xử tệ bạc với ngươi, cũng vẫn luôn rất tín nhiệm ngươi, hôm nay ngươi vậy mà lại đối xử với ta như vậy, ngươi chính là súc sinh vong ân phụ nghĩa!”
"Từ Triết, đừng tưởng rằng ngươi nhốt ta, là có thể khống chế được cả huyện Khê Lâm, bản quan là mệnh quan triều đình, nhận bổng lộc của triều đình, ngươi cùng lắm cũng chỉ là sư gia, nếu như ngươi bị Văn đại nhân phát hiện ra chuyện bụng dạ của ngươi vô cùng khó lường, ngươi cẩn thận cái đầu của ngươi nếu không nó cũng khó mà giữ được!”
Từ lúc Triệu Đồ bị nhốt vào phòng liền tức giận mắng chửi, trong lòng càng nghĩ càng cảm thấy tức giận.
Lúc trước hắn bất quá chỉ là dẫn người đi thăm dò trấn Phong Thu, ai ngờ lại vô duyên vô cớ lại đến một chỗ không biết là nơi nào cũng vẫn là ở trong núi sâu. Hắn thật vất vả mới từ trong núi sâu đi ra, sau khi gặp được người để hỏi, hắn mới biết được rằng hắn đang ở địa bàn của Nhân Vương, hắn cũng biết rất rõ thân phận của mình, một khi Nhân vương mà phát hiện hắn, nhất định sẽ không buông tha cho hắn, cho nên hắn chỉ có thể tránh khỏi đám người rồi lặng lẽ trở về.
Vừa đi, đã đi trọn vẹn hơn một tháng.
Hắn tin tưởng Từ Triết, cũng tin tưởng cho dù người khác không có ở đây, Từ Triết vẫn có thể xử lý tốt công việc của huyện Khê Lâm.
Lúc tiến vào huyện Khê Lâm, hắn còn đang suy nghĩ chờ nghỉ ngơi tốt một chút, liền để cho Từ Triết mang theo rất nhiều người và ngựa cùng nhau đi bao vây trấn Thu Phong, chuyện lạ lúc trước, bất kể như thế nào hắn cũng nhất định phải tìm ra đáp án.
Nhưng hắn làm sao cũng không nghĩ tới, hắn vừa mới về tới huyện nha, đã xảy ra chuyện ngoài ý muốn như vậy.
Trong mắt của Triệu Đồ liền hiện lên một tia tàn nhẫn, hắn hiểu rất rõ mọi chuyện, người đang khống chế hắn cũng chính là tâm phúc của Từ Triết, vì vậy người an bài những chuyện này cũng chỉ có thể là Từ Triết.
Lúc này cửa phòng từ từ được mở ra.
Triệu Đồ lúc trước còn mắng rất vui vẻ, lúc này ngược lại hắn lại không hề lên tiếng, chỉ lẳng lặng nhìn ở bên ngoài phòng, chỉ có thể chờ đợi để gặp mặt được Từ Triết.
Nhưng mà người xuất hiện trước mắt hắn lại không phải là Từ Triết.
"Ngươi là ai?"
"Ta là Điền Đường."
Điền Đường đi tới trước mặt Triệu Đồ, nàng ngẩng đầu nhìn hắn, "Nhưng cái này cũng không quá quan trọng, ta chỉ rất tò mò Triệu đại nhân trong truyền thuyết sẽ có hình dáng như thế nào, vì vậy ta cố ý tới đây để gặp mặt ngươi một chút."
Lúc trước nàng cũng chỉ nghe bọn họ nhắc về Triệu Đồ mà thôi, nàng cũng chưa từng gặp qua hắn bao giờ, hơn nữa chuyện Triệu Đồ đột nhiên mất tích lại quay trở về ngay sau đó, khiến cho nàng sinh ra một chút tò mò đối với người này.

Bạn cần đăng nhập để bình luận