Mang Theo Trò Chơi Sinh Hoạt Trở Về Cổ Đại

Chương 966 -




Một người khác tiếp nhận túi nước, cũng theo bản năng nhìn nhìn tình hình bá tánh, rũ mắt lắc đầu: “Hiện tại triều đình...”
Hắn nói chỉ nói đến một nửa, nhưng người nghe vẫn có thể nghe ra rõ ràng ý tứ của hắn, cũng nhịn không được thở dài.
Triều đình tống bá tánh đi, bọn họ cũng đều biết làm như vậy không phải là cách tốt lắm, nhưng bọn họ chỉ là binh lính bình thường, ngoại trừ phục tùng mệnh lệnh ra thì cái gì cũng làm không được.
“Hiện tại với thời tiết này rất tốt để trồng trọt, rất nhiều bá tánh bị tống đi như vậy, mùa vụ năm nay thu hoạch lại không tốt rồi.”
“Không phải nói rằng những bá tánh này là liên lụy sao? Bọn họ đi rồi, chúng ta có thể lấy phần lương thực nuôi sống bọn họ, không phải càng tốt sao?” Bên cạnh có người nghe được hai người nói chuyện, tò mò hỏi.
“Liên lụy? Mùa màng thu hoạch không tốt chính là liên lụy, nhưng muốn mùa màng thu hoạch tốt thì những bá tánh này đều rất quan trọng, không có những người này trồng trọt, những cánh đồng kia đều bị bỏ hoang, cho dù năm nay không có ảnh hưởng, thì cũng sẽ có năm bị ảnh hưởng, chỉ xem nào ảnh hưởng tới thôi.”
“Vậy tại sao ngươi không nói những việc này với dại nhân đi?”
“Không nói, nói cũng vô dụng thôi, ăn cho no đi, ăn xong rồi chờ lát nữa còn phải lên đường.” Người này nói, sau đó hắn quả thực không cùng người ta nói lời nào.
Sau khi đoàn người ăn xong và nghỉ ngơi, đứng dậy thu thập đồ vật, liền phải rời đi.
Đúng lúc này, một con ngựa phi nhanh từ xa đến.
Mọi người vội vàng nhìn lại, sau khi thấy rõ cách ăn mặc của đối phương lập tức hành lễ: “Đại nhân.”
Đối phương kéo chặt dây cương dừng lại, đầu ngựa xoay chuyển, hắn nhìn thẳng nhìn mọi người: “Vương gia có lệnh, mọi người ở tại chỗ đợi lệnh, không có mệnh lệnh của Vương gia không được đi tiếp.”
“Đại nhân, lúc trước Vương gia lệnh chúng ta cần phải trong khoảng thời gian ngắn này đưa bá tánh đến phủ Lâm Xuân, nếu chậm trễ thời gian, chẳng phải Vương gia sẽ trách tội sao?” Có người binh lính mở miệng trước, hai bên đều là mệnh lệnh, mệnh lệnh trước là mệnh lệnh tử, bọn họ bất luận như thế nào cũng không dám chậm trễ thời gian.
“Lệnh bài Vương gia ở đây, tất cả mọi người cần phải nghe lệnh, người nào vi phạm nghiêm trị không tha.” Người ngồi trên lưng ngựa từ trong lòng ngực lấy ra một tấm lệnh bài.
Bọn binh lính nhìn kỹ xem, đồng thời quỳ xuống đất: “Thuộc hạ tuân lệnh.”
Lập tức người thu hồi lệnh bài lại, đặt ở trong lòng ngực: “Ngươi chờ ở nơi này, ta còn phải đi thông báo những người còn lại, không có mệnh lệnh tiếp theo, ai cũng không được đi trước.”
“Tuân lệnh!”
...
Phủ Ninh Ký.
“Đại nhân...” Lão Ngũ nôn nóng mà hô một tiếng.
“Suỵt.” Lý Nhị Trụ nhíu mày, vẫy tay với lão Ngũ, quay đầu mở cửa sổ ra, quay người lại tiếp đón lão Ngũ lại đây: “Đi, từ nơi này đi xuống, mặt sau có một cánh cửa nhỏ, ngươi nhanh chóng từ cửa nhỏ này rời đi, ta đã xác nhận qua trước cửa nhỏ này ngày thường cũng không nhiều người lui tới, ngươi đi vào này cũng sẽ không sinh ra hoài nghi, sau đó rời khỏi, đi về hướng tây, đi ước chừng thời gian khoảng một nén nhang có một cái chuồng ngựa, ngươi đi vào chuồng ngựa tìm một con ngựa màu nâu, cưỡi ngựa đi đến thành Thần Linh.”
“Đại nhân, vậy ngươi làm sao bây giờ?” Lão Ngũ khẩn trương nói.
“Ngươi không cần lo lắng cho ta, ngươi đừng quên, ta cũng đâu phải chỉ là quân sư.” Lý Nhị Trụ nhìn lão Ngũ, đắc ý mà hơi cười.
Lão Ngũ ngẩn ra một chút, có lẽ là trong khoảng thời gian này Lý Nhị Trụ vẫn luôn biểu hiện ra trạng thái bản thân thông tuệ, đáy lòng hắn cũng cho rằng Lý Nhị Trụ là loại người có đầu óc, lúc này Lý Nhị Trụ vừa nói ra, hắn mới nhớ tới Lý Nhị Trụ là võ tướng, hơn nữa vẫn là loại võ tướng thực lực rất mạnh.
Ít nhất cùng so sánh với hắn, thực lực của Lý Nhị Trụ vượt xa qua hắn nhiều lần.
Nghĩ vậy, lão Ngũ cũng không còn do dự, lập tức gật đầu đồng ý, sau đó xách theo hành lý, quay qua cửa sổ nhanh chóng rời đi.
Lý Nhị Trụ vẫn luôn nhìn thân ảnh của lão Ngũ đến khi biến mất, mới nhẹ nhàng đóng lại cửa sổ, bình tĩnh ngồi ở trước bàn.
Ước chừng thời gian một nén nhang, ngoài cửa vang lên tiếng bước chân dồn dập, sau khi tới cửa rồi, đối phương liền gõ cửa đều không có gõ, trực tiếp đẩy cửa mà vào, thấy rõ Lý Nhị Trụ ngồi ở bên trong sau đó nhẹ nhàng thở ra: “Quân sư, ngươi còn ở đây thì tốt.”

Bạn cần đăng nhập để bình luận