Mang Theo Trò Chơi Sinh Hoạt Trở Về Cổ Đại

Chương 1070 -




Nhân Vương liên tục lui về phía sau, tựa vào lan can nhìn thoáng qua, mang theo vẻ mặt sợ hãi quay đầu lại nhìn Lý Nhị Trụ: “Ngươi rốt cuộc là ai?”
“Đương nhiên là người thành Thần Linh, chỉ là chúng ta không nghĩ tới sẽ câu được một con cá lớn như vậy.” Lý Nhị Trụ tiến lên, trước khi Nhân Vương có động tác, cũng đã bắt được hắn trong tay.
Nhân Vương sợ đến mức chân mềm nhũn.
Lúc này, bên ngoài truyền đến tiếng bước chân dồn dập, kèm theo tiếng kinh hô: “Bệ hạ!”
“Hạ ái khanh, mau tới cứu trẫm!!!”
“Muộn rồi.” Trong tay Lý Nhị Trụ không biết lúc nào có thêm hai sợi dây thừng, một sợi treo trên lưng Nhân Vương, một sợi khác cầm trong tay, kéo Nhân Vương nhảy ra ngoài.
Lúc Hạ Tùng Dương vào nhà, cảnh nhìn thấy chính là Lý Nhị Trụ mang theo Nhân Vương nhanh chóng trượt về phía tường thành phủ Lâm Xuân, cho dù hắn đã dùng tốc độ nhanh nhất, cũng không bắt được người.
“Hạ Tùng Dương, lúc trước vết thương trên cổ ta nhớ kỹ, ngươi sống thật tốt nha, ta nhất định sẽ báo thù này, Nhân Vương ta mang đi, các ngươi tuyển hoàng đế lần nữa đi.”
Hạ Tùng Dương nắm chặt tay, hung hăng nện vào lan can trước mắt, gắt gao nhìn chằm chằm dây thừng trói hai người, cùng với Lý Nhị Trụ dương dương tự đắc rời đi.
Bên cạnh có binh lính vội vã chạy tới, cũng nhìn thấy một màn cách đó không xa, trong nháy mắt bị kinh hãi: “Tướng quân, người kia…người kia không phải là Lý Nhị Trụ sao?”
“Chúng ta trúng kế.” Hạ Tùng Dương cắn răng, “Tất cả đều là kế hoạch của bọn họ, từ khi Lý Nhị Trụ xuất hiện, kế hoạch của bọn họ đã bắt đầu, trách không được lúc trước Quảng An Vương cùng Thích Cố đã bị bắt, phủ Lâm Xuân này không đơn giản.”
“Tướng quân, vậy bây giờ chúng ta phải làm gì?”
"Thử lại xem, chỉ cần chúng ta có thể đoạt được phủ Lâm Xuân, không chỉ có thể cứu bệ hạ về, chúng ta còn có thể trở thành chủ nhân thiên hạ!"

Chiến tranh hết sức căng thẳng, thế thu nhỏ cũng hiện ra trong mấy canh giờ ngắn ngủi.
Thế lực Nhân Vương vốn cho rằng mình nắm chắc mười phần nhưng rất nhanh liền lộ ra xu thế suy tàn, thậm chí ngay cả Nhân Vương cũng bị bắt.
Nhân Vương bắt đầu từ khi thiên hạ chia thành ba phần, vẫn tự xưng là ‘Hoàng đế’, thuộc hạ cũng dùng xưng hô ‘Bệ hạ’ như vậy, tình huống hôm nay tương đương với việc Hoàng đế ngự giá thân chinh bị quân địch bắt được, tin tức vừa truyền ra, có ảnh hưởng cực lớn đối với sĩ khí của binh sĩ.
Hạ Tùng Dương có ý định thâm nhập đánh một trận, ý đồ thông qua truy sát mãnh liệt một hơi chiếm lấy phủ Lâm Xuân.
Nhưng tình huống hôm nay bất kể nhìn từ góc độ nào, đều cực kỳ bất lợi cho bọn họ.
Nhân Vương bị bắt, binh lính của đối phương lại đều đứng trên tường thành đánh với bọn họ, toàn bộ mũi tên bọn họ bắn ra đều bị tường thành chặn lại, mà hết lần này tới lần khác bức tường này giống như là có sinh mệnh, thế mà sẽ tự động công kích.
Mặc dù tin tức có thần linh bên trong phủ Lâm Xuân không truyền ra, các binh sĩ cũng nhận thấy được không thích hợp, thậm chí có người lặng lẽ đào binh, muốn thoát đi cái chiến trường quỷ dị này.
“Tướng quân, không được, tình huống phủ Lâm Xuân quá cổ quái, người của chúng ta đã tử thương vô số, nhưng bên trong phủ Lâm Xuân lại không có một người thương vong nào, nếu tiếp tục như vậy, binh lực của chúng ta bị tiêu hao, chỉ sợ rất là bất lợi cho sau này.”
Hạ Tùng Dương nắm lấy lan can, bởi vì khí lực quá lớn, trực tiếp bẻ gãy lan can.
Người bên cạnh nhìn thấy dáng vẻ của hắn, do dự một lát, nhưng vẫn lên tiếng: “Tướng quân, giữ được núi xanh không lo không có củi đốt, xem tình huống hiện tại, cho dù chúng ta phái ra nhiều binh mã hơn nữa, cũng không thể lay động phủ Lâm Xuân mảy may, tướng quân…Chẳng lẽ chúng ta phải trơ mắt nhìn đối phương phản công sao?”
Hạ Tùng Dương vẫn không lên tiếng.
“Tướng quân, mau quyết định đi, nếu không quyết định chúng ta thật sự không có đường lui.”
Hạ Tùng Dương nhìn phương hướng phủ Lâm Xuân thật lâu, trong mắt hiện lên rất nhiều không cam lòng, nhưng mặc dù hắn không cam lòng, cũng không thể phủ nhận lần này bọn họ đi phải con đường xấu nhất.
Phủ Lâm Xuân, thần linh, quả nhiên có thần linh ở sau lưng tương trợ!
Hạ Tùng Dương mạnh mẽ quay đầu lại, “Phân phó xuống dưới, tất cả mọi người lui binh mười dặm, không được tiếp xúc với người của phủ Lâm Xuân, bao gồm cả người xung quanh phủ Lâm Xuân, cũng không được tiếp xúc.”
“Vâng, tướng quân!” Người bên cạnh vui vẻ, lập tức bước nhanh ra cửa, đi thông báo chuyện lui binh.
Hạ Tùng Dương cũng cất bước đi ra ngoài, trong đầu hiện lên bóng dáng Lý Nhị Trụ, từ khi Lý Nhị Trụ xuất hiện, hắn vẫn chưa từng hoài nghi thân phận của đối phương, nhưng nhìn thân thủ lúc trước mang theo Nhân Vương rời đi của đối phương, hiển nhiên hắn vẫn luôn giấu diếm và lừa gạt.
Tất cả đều bị hủy trong tay Lý Nhị Trụ!

Bạn cần đăng nhập để bình luận