Mang Theo Trò Chơi Sinh Hoạt Trở Về Cổ Đại

Chương 128 -




Điền Đường cố ý nhấn mở danh sách kỹ năng sinh hoạt của mình, trước mắt nàng có tổng cộng 6 kỹ năng sinh hoạt, phân biệt các cấp bậc là: Bào đinh (cấp 8), đầu bếp (cấp 5), khai khẩn (cấp 7), gieo trồng (cấp 14), thu thập (dược liệu) (cấp 8), thu thập (cây nông nghiệp) (cấp 12).
Đạt tới cấp 10 chủ yếu có kỹ năng gieo trồng cùng kỹ năng thu thập (cây nông nghiệp), nói cách khác yêu cầu kỹ năng sinh hoạt cấp mười của nhiệm vụ trấn nhỏ cấp 1 chính là số kỹ năng sinh hoạt đang có đều phải đạt tới cấp 10, hiện tại còn 4 kỹ năng sinh hoạt chưa đạt tới cấp bậc.
Trong những kỹ năng đó, kỹ năng thăng cấp chậm nhất chính là kỹ năng đầu bếp, có điều cũng liên quan đến yêu cầu của kỹ năng này.
Chẳng hạn kỹ năng gieo trồng, chỉ cần sử dụng kỹ năng, mặc kệ gieo trồng cái gì đều có thể tăng lên 1 điểm giá trị kinh nghiệm, nhưng kỹ năng đầu bếp muốn tăng mỗi 1 điểm giá trị kinh nghiệm đều yêu cầu cần làm một món ăn mới, việc này liền dẫn đến kỹ năng này trở thành kỹ năng tăng lên chậm nhất.
Có điều đối với vấn đề này tạm thời cũng không cần sốt ruột, suy cho cùng thôn Điền gia hiện tại còn chưa đạt tới thôn xóm cấp 3, khoảng cách thôn xóm cấp 10 còn một đoạn rất xa, việc kỹ năng sinh hoạt thăng cấp cũng có thể từ từ làm.
Hiện tại vấn đề lớn nhất vẫn là trong tay nàng không đủ tiền.
Lần này trao đổi điều kiện cùng Lý Chính, yêu cầu thôn Điền gia tạm thời nhận sáu người nhà Chu gia, chắc chắn sáu người này cần tự mình chuẩn bị nhà gỗ cho, thế nào cũng phải cần hai căn mới đủ.
Vốn dĩ lần này nàng cùng Bạch Phục Linh ra thôn là vì bán Tam Thất, kết quả Tam Thất không bán được, ngược lại còn tiêu mất 10 lượng bạc, còn mang về mười mấy người, số dư của nàng cũng chỉ còn có hơn 9 lượng, còn chưa đủ để dựa theo lệ thường tạo một lúc 10 căn nhà gỗ.
Cũng may hiện tại nàng cũng không có ỷ lại vào khen thưởng thăng cấp để kiếm tiền, hai mươi mấy người Bạch gia, mỗi ngày đều tiêu phí không ít tiền bạc vào đại sảnh giao dịch của nàng, số tiền đó có thể thêm vào quỹ tài chính xây dựng thôn Điền gia.
Lúc nàng đang suy nghĩ, cuối cùng xe ngựa đã đi vào phạm vi thôn Điền gia.
Bạch Phục Linh vén rèm lên, nhìn thấy màn chắn màu lam cách đó không xa, rốt cuộc trong lòng bớt đi căng thẳng, lúc này hắn không tin cái gì hết, chỉ tin thôn Điền gia mới là nơi an toàn thật sự,
Chu Phong Mộc đi theo ra bên ngoài xem: “Cái này…”
Bạch Phục Linh cười vỗ vỗ đầu hắn: “Chờ lát nữa ta sẽ nói rõ cho ngươi tình huống của thôn Điền gia, các ngươi yên tâm đi, đi vào thôn Điền gia liền sẽ an toàn, các người đều có thể an tâm ở lại chỗ này, chờ sau này tìm hiểu xong chuyện ở trên trấn lại đưa Lý Chính cùng đến nơi này đi vào ở với các ngươi.”
Chu Phong Mộc ngẩn ngơ nhìn hắn, luôn cảm thấy hình như Bạch Phục Linh có chỗ nào đó không đúng lắm.
Điền Đường cũng nhìn qua Bạch Phục Linh: “Nhà gỗ ở trong thôn không đủ, Chu phu nhân lại bị thương, nhà các ngươi…”
“Có, tạm thời ở tại nhà ta đi, nhà ta còn có hai gian phòng trống.”
Bạch Phục Linh chủ động nói: “Vừa hay cha ta ở gần có thể chăm sóc đến Chu phu nhân, chờ sau này nhà gỗ trong thôn xây xong lại đưa bọn họ đến đó ở.”
Hiện tại Bạch Phục Linh đã khẳng định Điền Đường tuyệt đối sẽ không vứt bỏ những người ở trấn Phong Thu.
Còn mấy người Chu gia này, nếu Điền Đường đã bàn xong điều kiện với Lý Chính, đãi ngộ của bọn họ tất nhiên sẽ không giống với những người khác, tình huống có khả năng nhất chính là trực tiếp tiến vào ở nhà gỗ.
Điền Đường gật đầu: “Ngươi an bài bọn họ, ta đưa những người khác đến nhà gỗ cũ.”
Hiện tại nhà gỗ cũ còn thừa gần 100 chỗ, lần này ngoại trừ sáu người Chu gia nàng đưa đến, cũng chỉ có bảy tám người nữa mà thôi, đều là một vài góa bụa hoàn toàn không có thân nhân ở trên trấn, để bọn họ ở lại trên trấn chính là bảo bọn họ tìm đường chết, vậy nên đã dẫn bọn họ tới thôn Điền gia.
Trong đó có lão phu nhân đã từng nói chuyện với Điền Đường lúc trước.

Bạn cần đăng nhập để bình luận