Mang Theo Trò Chơi Sinh Hoạt Trở Về Cổ Đại

Chương 574 -




Điền Đường cúi đầu, phát hiện một ít trong Du Giang Khẩu, số lượng thật đúng là không ít.
Nàng ngồi xổm trước đống đồ này, cầm lên một tấm ván kỳ lạ, lật ra thì thấy kết cấu bốn bánh xe nhỏ được làm bằng gỗ ở phía dưới.
Thứ này... là ván trượt, phải không?
Ngoài ván trượt, còn có ghế xếp gỗ, đồ trang trí bằng gỗ tinh xảo, xe bốn bánh bằng gỗ...
Chỉ có thể nói rằng không hổ là thợ thủ công toàn năng, không nói đến tính thực dụng của những thứ này như thế nào, ít nhất chúng thực sự đã được làm ra, hơn nữa nhìn chúng có thể sử dụng, Điền Đường lấy tay ấn ván trượt bằng gỗ trượt qua lại tại chỗ, các con lăn vô cùng trơn tru, trông không giống như kết cấu đơn giản của nó chỉ là bằng gỗ.
“Đáng tiếc ở Trấn Thần Linh không có cao su, xưởng luyện sắt kia của ngươi, lính trông coi quá nghiêm ngặt, ta muốn đi lấy một chút sắt, chút sản phẩm sắt nỏng chảy sẽ không sử dụng được.” Du Giang ngồi xổm bên cạnh Điền Đường, yên lặng nói, trong giọng nói mang theo vài phần tủi thân khó hiểu.
Điền Đường ngước mắt lên, nhìn cách đó không xa có một thứ giống như bằng sắt.
Du Giang nhìn theo ánh mắt của Điền Đường cũng thấy mấy thứ đó, mặt không chút thay đổi, giọng điệu bình tĩnh tiếp tục nói những lời áy náy: “Thị trường giao dịch của các ngươi quá khắt khe, mỗi người phải có chứng minh thân phận mới có thể mua được một chiếc, không thể để cho người ta mua thêm vài phần sao?”
Điền Đường bật cười, hoàn toàn thay đổi ấn tượng cứng nhắc đối với Du Giang.
“Các công cụ nông nghiệp trong thị trường giao dịch là nhằm vào người dân của trấn Thần Linh, sản lượng sắt ở trấn Thần Linh không cao, nó cũng cần đáp ứng nhu cầu xây dựng đường xá và sản xuất vũ khí, cho nên cần phải đặc biệt hạn chế, nếu mọi người vô tình sử dụng hết nông cụ, ngươi có thể mang nông cụ hỏng đến thị trường giao dịch để thay thế, không phải nhằm cho ngươi.” Điền Đường cười nói với Du Giang, “Nếu ngươi cần, ngươi có thể trực tiếp đến gặp ta, ta sẽ cho ngươi một yêu cầu đặc biệt, ngươi cần bao nhiêu sắt?”
“Cũng... cũng không cần quá nhiều,” Du Giang đột nhiên lắp bắp, hơi đỏ mặt, “Mỗi tháng ngươi chỉ cần phê duyệt cho ta một ít sắt là được.”
Điền Đường nghiêm túc nhìn hắn: “Ngươi vừa tới không lâu, có thể sẽ không thích ứng được với cuộc sống sinh hoạt của Trấn Thần Linh, nhưng mà ngươi có thể giống như Du Ninh và Du Ý, có việc gì cần thì cứ đến gặp ta, không có khả năng ta sẽ đáp ứng 100%, nhưng chỉ cần ta có thể làm được, đều có thể thỏa mãn cho ngươi.”
Du Giang ngây người nhìn Điền Đường.
Điền Đường mỉm cười: “Vẫn còn những thứ này, nếu ngươi nghĩ rằng chúng có thể được sử dụng ở Trấn Thần Linh, thì hãy đi tìm Mai Kỳ để phê duyệt, đến lúc đó ngươi có thể xây dựng một số công xưởng nhỏ, ngươi có thể tự mình tuyển dụng công nhân, hoặc ta có thể giúp ngươi, mấy thứ này nếu chỉ đặt ở đây thôi thì rất đáng tiếc.”
Điền Đường đề cập đến các vấn đề mà Du Giang gọi là “bình thường”.
Lúc đầu nàng cho rằng Du Giang là một người rất quyết đoán, sẽ có chính kiến ​​của mình, nàng sợ nói chuyện nhiều với hắn thì Du Giang sẽ không hài lòng, nhưng nàng không ngờ Du Giang lại có tính khí như vậy, nếu nàng biết điều này sớm hơn, nàng chắc chắn sẽ nói những lời này với Du Giang sớm hơn.
Kỳ thật bất kể là Du Giang, hay là Du Ninh và Du Ý, nàng đều coi bọn họ là người bình thường, chẳng qua là người bình thường này lại có năng lực đặc biệt, nàng tín nhiệm bọn họ, cũng nguyện ý để cho bọn họ tự do hưởng thụ cuộc sống ở Trấn Thần Linh.
Sau khi Điền Đường nói xong, Du Giang sững sờ một lúc lâu.
Một lúc sau, Du Giang đột nhiên nghiêm mặt lại.
“Bản thiết kế công xưởng dược phẩm, ta sẽ bớt chút thời gian để vẽ cho ngươi, nhưng mà ta muốn hiểu rõ công dụng của công xưởng dược phẩm này, tương lai sẽ phát triển như thế nào, và còn...”
Thời điểm Du Giang nói về những thứ thuộc chuyên môn của hắn, vẻ mặt trở nên rất nghiêm túc, giống như lần đầu tiên hắn xuất hiện, điều khác biệt duy nhất có thể là hắn đã nói nhiều hơn trước đây.

Bạn cần đăng nhập để bình luận