Mang Theo Trò Chơi Sinh Hoạt Trở Về Cổ Đại

Chương 353 -




Chẳng qua là nhiệm vụ này có độ khó nằm ở mức trung bình mà thôi, tương đương với những nhiệm vụ bình thường vì vậy có khả năng phần thưởng cũng sẽ giảm đi một chút.
Cũng may là có còn hơn không. Nàng suy nghĩ, sau đó liền mở ra kho hàng ra xem bản thiết kế tinh xảo mà nàng vừa mới nhận được, chỉ là khi nàng mở bản vẽ ra, nàng vô cùng kinh ngạc trước sự tinh xảo của bản vẽ.
Sau khi suy nghĩ một chút, nàng liền mở bản đồ khu vực an toàn của trấn Thần Linh và chọn một vị trí để xây dựng một ngôi nhà gỗ tinh xảo mới.
Sau đó nàng lại đặt bàn ghế gỗ tinh xảo vào bên trong ngôi nhà.
Có dùng tốt hay không thì nàng vẫn chưa trải nghiệm, nhưng trọng điểm là nó vô cùng đẹp mắt.
Trước khi đến huyện Khê Lâm, Điền Đường đã xây dựng xong tất cả nhà gỗ cho hơn một ngàn người ở, trong khoảng thời gian này cũng không có thêm bất kỳ nhu cầu xây nhà nào, trong một khoảng thời gian mà nàng không xây nhà, liền cảm thấy tay của mình cũng có chút ngứa ngáy.
Điều duy nhất mà nàng không hề nghĩ tới chính là khi nàng xác nhận xây dựng, bên cạnh địa điểm mà nàng chọn vừa vặn lại có một người đang đứng, hơn nữa người này còn là một dân chúng của huyện Khê Lâm vừa mới di dời đến trấn Thần Linh không bao lâu.

"Ồ, cái này, cái này..."
Thạch Viễn vẫn đang ngồi ở bên cạnh để nghỉ ngơi như cũ, sau khi nghỉ ngơi xong hắn liền định rời đi, nhưng khi hắn đang chuẩn bị đứng lên, thì liền nhìn thấy ở bên cạnh đột nhiên xuất hiện một hình ảnh vô cùng quỷ dị, cả người của hắn đều nhảy dựng lên, sau đó liền trực tiếp ngã trên mặt đất.
Sau đó cũng có người đã đi ngang qua chỗ của hắn, khi nhìn thấy bộ dạng sợ hãi của hắn, người kia cũng đã nhìn về phía những ngôi nhà đang "tự xây dựng", sau đó nhịn không được liền cười ra thành tiếng: "Ngươi là người mới tới đây sao?"
"Ngươi... Làm sao mà ngươi biết?"
Đối phương cũng vẫn tiếp tục cười: "Nếu như ngươi không phải là người mới tới, sao có thể sợ hãi như vậy, kể ra cũng đúng, gần đây Thần sứ đại nhân cũng không có ở đây, trên trấn đã rất lâu không có xây dựng thêm nhà mới, ngươi cũng coi như là có chút vận khí, chuyện xây nhà như vậy mà ngươi còn có thể gặp, nhưng dù sao các ngươi cũng chưa từng nhìn thấy Thần sứ đại nhân đâu."
Thạch Viễn từ trên mặt đất đứng dậy, theo bản năng của mình, hắn đã tránh những ngôi nhà đang "tự xây dựng".
Hắn tò mò hỏi người kia: "Ta cũng đã nghe những người khác nhắc đến Thần sứ đại nhân, ta cũng đã thấy được rất nhiều chỗ vô cùng thần kỳ, nhưng những ngôi nhà này... Những ngôi nhà này, nó..."
Thạch Viễn nghẹn lời, cuối cùng hắn vẫn không thể đem chuyện "những ngôi nhà gỗ này tại sao nó lại tự động được xây dựng" để hỏi ra, hắn sợ mình nói chuyện sẽ dọa đến những ngôi nhà gỗ này, đến lúc đó nếu như những ngôi nhà đó tự nhiên trở nên bất động, hắn khẳng định rằng chính mình phải gánh vác những trách nhiệm này ở trên vai.
"Đây là Thần nữ thi triển pháp thuật của mình để xây dựng, không chỉ có những ngôi nhà này, mà còn có những ngôi nhà mà hiện tại các ngươi vẫn đang ở bên trong, tất cả đều là thần thông quảng đại của Thần nữ cả."
Đối phương nói, trên mặt dần dần cũng lộ ra vẻ mặt vô cùng kiêu ngạo, "Các ngươi mới tới sẽ không biết, trấn Thần Linh của chúng ta ban đầu cũng không phải như vậy, tuy rằng trước kia cũng rất tốt, nhưng nếu so sánh với hiện tại thì bây giờ mọi thứ càng tốt hơn."
Thạch Viễn càng thêm tò mò: "Bài hát... phương Bắc có thần linh, vị thần linh này ý chỉ chính là Thần nữ hay sao? Các ngươi đã từng gặp qua thần nữ hay chưa?"
Sau khi đến đây, hắn tưởng đây là nơi cho thần linh sinh sống.
Nhưng khi hắn ở lại chỗ này được vài ngày, ý nghĩ của hắn lại trở về lúc ban đầu, mà hắn chỉ nghĩ rằng vị thần linh kia chính là một thần nữ.
Nhưng mà sau khi Thạch Viễn nói xong, vẻ mặt của đối phương cũng đã trở nên vô cùng ngơ ngác.

Bạn cần đăng nhập để bình luận