Mang Theo Trò Chơi Sinh Hoạt Trở Về Cổ Đại

Chương 246 -




“Lâm ca, ngươi đã trở lại." Mai Kỳ nhìn Lâm Thành Phúc, trên mặt hoàn toàn không khống chế được mà nở nụ cười tươi.
"Ừ, vừa trở về đã tới tìm ngươi rồi, ngươi cũng muốn trở về đúng không?" Lâm Thành Phúc quét mắt nhìn hắn, "Ta xem như đã hiểu nguyên nhân vì sao lúc trước ngươi liều mạng thuyết phục ta, bảo ta nhanh chóng trở về.”
Mai Kỳ gãi gãi mặt: "Trấn Phong Thu không phải là địa bàn của Lâm ca sao, theo lý nên giao cho Lâm ca xử lý, ta vẫn là đi thôn Điền gia thì tốt hơn, nhưng mà không nghĩ tới Lâm ca lại trở về nhanh như vậy, không phải nói phải thi đậu lớp chồi mới có thể trở về sao? Lúc này mới mấy ngày chứ?”
Trên mặt Lâm Thành Phúc lộ ra vài phần đắc ý: "Đúng vậy.”
“Mẹ kiếp!" Mai Kỳ khiếp sợ nhìn Lâm Thành Phúc, “Mới có thời gian vài ngày thôi, Lâm ca đã thi đậu lớp chồi? Ngươi cũng quá lợi hại rồi!”
"Cũng tạm, việc học tập ở học đường thôn Điền gia cũng không phải quá khó, chỉ cần biết rõ quy luật trong đó, lúc thi cẩn thận một chút, nhẹ nhàng là có thể thi đậu." Lâm Thành Phúc bình tĩnh nói.
Mai Kỳ khinh bỉ nhìn hắn: "Có bản lĩnh thì thời điểm ngươi nói chuyện đừng đắc ý như vậy."
Lâm Thành Phúc nở nụ cười, cũng không thèm để ý đến lời trêu chọc của Mai Kỳ, vui mừng hiện rõ trên khuôn mặt: "Ta lợi hại hơn ngươi chứ?"
Mai Kỳ bĩu môi: "Vậy thì ngươi cũng phải làm việc ở trấn Phong Thu."
Nói là nói như vậy, hắn cũng hiểu rõ Lâm Thành Phúc có thể thi đậu lớp chồi chỉ với vài ngày là có ý vị như thế nào.
Học đường của thôn Điền gia hiện nay chủ yếu chia làm lớp vỡ lòng, lớp mầm, lớp chồi, lớp lá, cùng với lớp chuyên, trong đó lớp lớp vỡ lòng thăng tiến lên lớp mầm là đơn giản nhất, lớp mầm thăng tiến lên lớp chồi là khó thứ hai, khó khăn nhất chính là lớp lá vào lớp chuyên.
Bởi vì lớp lá tiến vào lớp chuyên cũng không dựa vào việc thăng cấp thông thường, học sinh lớp chuyên không phải dựa thành tích thi là có thể đi vào, mà là muốn vào thì cần phải có thiên phú.
Hiện giờ học sinh lớp chuyên ở thôn Điền gia, có người giống như người Bạch gia từ lớp lá đi lên, nhưng cũng có người trực tiếp từ lớp chồi đi lên như Trang Vũ và Chu Phong Mộc.
Trong khoảng thời gian này Mai Kỳ vẫn luôn rất cố gắng, thành tích cũng coi như không tệ, nhưng cuối cùng bản thân hắn vẫn không thể đến lớp chuyên, hắn biết rõ đây là bởi vì hắn cố gắng có thừa, nhưng thiên phú không đủ.
Mà Lâm Thành Phúc trước mắt, hiển nhiên là thuộc về người vừa cố gắng vừa có thiên phú.
Cho dù hai lần thi từ lớp vỡ lòng lên lớp chồi cũng không phải rất khó, nhưng Lâm Thành Phúc có thể chỉ trong vài ngày ngắn ngủi liền thi đậu lớp chồi, đủ để chứng minh thực lực của hắn rất xuất sắc, người như vậy nếu như vẫn ở lại thôn Điền gia, nhất định cũng là học sinh lớp chuyên.
“Có Lâm ca ở trấn Phong Thu, thần sứ đại nhân mới có thể yên tâm hơn." Mai Kỳ vẫn nói ra lời trong lòng hắn.
Lâm Thành Phúc nở nụ cười, lấy tính tình không được tự nhiên của Mai Kỳ, muốn nói ra những lời này thật đúng là không dễ dàng.
"Ngươi cũng rất giỏi, chuyện ngươi làm ở thôn Điền gia ta cũng nghe nói đến, nhìn bề ngoài đều là một ít việc nhỏ vụn vặt, nhưng quả thật lại có được tác dụng rất lớn, huống chi mấy ngày nay ngươi ở trấn Phong Thu thay thế ta làm việc cũng rất tốt," Lâm Thành Phúc vỗ vỗ bả vai của Mai Kỳ," Hiện tại ta đã quay trở về rồi, ngươi cũng có thể an tâm trở về thôn Điền gia, kỳ thật xét đến cùng, chuyện chúng ta muốn làm đều giống nhau, không phải sao?"
Mai Kỳ cũng cười: "Đúng, chúng ta đang làm chuyện giống nhau."
Bất kể là trấn Phong Thu, hay là thôn Điền gia, trong kế hoạch của Điền Đường đều rất quan trọng.
Trấn Phong Thu sớm muộn gì nàng đều muốn, chỉ là thời gian nhanh hay chậm mà thôi.
Sau khi Lâm Thành Phúc trở về trấn Phong Thu, Mai Kỳ rất nhanh liền từ trấn Phong Thu trở về, chỉ là đám người Lý Nhị Trụ vẫn ở lại trấn Phong Thu như cũ, mà mấy người Khấu Nguyên Minh cùng La Trung thì vẫn tiếp tục ở lại thôn Điền gia để học tập.
Sau đó Điền Đường lại đi nói chuyện với Tô Tu Vĩnh.

Bạn cần đăng nhập để bình luận