Mang Theo Trò Chơi Sinh Hoạt Trở Về Cổ Đại

Chương 1015 -




Khó trách dựa vào trí thông minh của Bùi Phong Bình lại phải tốn thời gian dài như vậy mới hoàn thành bộ sổ tay hệ thống quản lý này, lại còn luôn nói rằng vẫn còn một vài chi tiết cần hoàn thiện.
Trong mắt Điền Đường, một chi tiết đại khái lớn như một viên đậu phộng, nhưng thực tế trong mắt Bùi Phong Bình, tất cả chi tiết cũng chỉ như những hạt mè lớn nhỏ, thậm chí có thời điểm những chi tiết đó chỉ là một điểm nhỏ trên một hạt mè tưởng chừng như vô hại.
Khi Điền Đường lật tới trang cuối cùng của cuốn sổ, trước mắt nàng nhảy ra hai lời nhắc nhở của hệ thống.
[Chúc mừng người chơi hoàn thành nhiệm vụ kích phát đặc biệt [Lại Bộ Thượng Thư tán thành], lập ra một phương án hệ thống quản lý thích hợp cho trấn Thần Linh, mức độ hoàn thành nhiệm vụ: hoàn mỹ, thưởng bạc 5000 lượng, vòng xoay may mắn1, tốc độ tăng trưởng trị giá cảm tạ x2, mảnh ghép bệnh viện đa khoa lớn *3, danh vọng +5, kinh nghiệm nhân vật +1]
[Chúc mừng người chơi lần đầu đạt đánh giá nhiệm vụ [hoàn mỹ], thưởng giá trị sức khỏe *3 (có thể tự do phân phối)]
“Đa tạ Bùi lão.” Điền Đường cúi đầu xuống rất thấp trước Bùi Phong Bình.
Bùi Phong Bình lập tức chìa tay ra đỡ nàng dậy: “Xin thần sứ đại nhân hãy đứng lên, đáng lý ra ta phải là người cảm tạ thần sứ đại nhân mới đúng, quả thật ta đã sớm muốn được chế ra một bộ phương án quan trường, nhưng mãi vẫn chưa có cơ hội, nay thần sứ đại nhân trao cho ta cơ hội này, coi như là tâm nguyện lớn nhất của đời ta đã được thỏa mãn rồi.”
Nói xong, hắn cũng khom người hành lễ với Điền Đường.
Khi đứng dậy lần nữa, hốc mắt của Bùi Phong Bình đã ửng hồng.
Nói đến thân phận Lại Bộ Thượng Thư này, người ở bên ngoài đều cho rằng đây một vị trí trên cao ai ai cũng phải ngước nhìn, gần như là dưới một người trên vạn người, nhưng mấy ai biết hắn đã phải nhận biết bao nhiêu áp lực trong mấy năm qua.
Hắn là Lại Bộ Thượng Thư, trách nhiệm của hắn là tuyển chọn quan viên, hắn muốn quan trường trong sạch, nhưng trên có hoàng thượng luôn nhắm mắt làm ngơ, dưới có quan lại hay bao che lẫn nhau.
Tất cả những chuyện mà hắn làm giống như muối bỏ biển, dù hắn có làm bao nhiêu lần, cẩn thận bấy nhiêu đó, nhưng rồi toàn bộ sự tình sẽ đồng loạt biến mất trong một thời gian ngắn, giống như hắn chưa từng làm gì vậy.
Bá tánh có thể nhìn thấy bầu trời hôm nay quang đãng, cơn mưa nhẹ hạt hôm nọ trong cuộc sống hằng ngày, nhưng nào có biết chuyện xảy ra nơi chốn quan trường.
Sau khi tiến vào thành Thần Linh, Bùi Phong Bình không vội tiếp nhận nơi này ngay, dù triều đình có tồi tệ đến mức nào thì đó cũng là công sức của hắn, bá tánh hắn quan tâm nhất cũng đều ở triều đình.
Nhưng rất nhanh, hắn đã thấy sự đặc biệt của thành Thần Linh, bá tánh thái bình, bầu không khí học tập, chỉ qua một cái liếc mắt đã cảm nhận được nơi này tràn ngập hy vọng.
Sau khi hắn tiếp nhận nơi này rồi, chỉ có duy nhất một chuyện hắn vẫn còn canh cánh trong lòng, trở thành chấp niệm nơi đáy lòng hắn, nhưng chuyện này hắn chưa kể cho người ngoài nghe bao giờ.
Cho đến lúc Điền Đường tìm đến hắn, nhờ hắn hỗ trợ biên soạn kế hoạch quản lý thành Thần Linh, hắn mới lấy chấp niệm vốn ẩn sâu trong lòng ra, nghiêm túc xây dựng lại.
Sau khi trò chuyện với Điền Đường, hắn đã học được không ít những vấn đề mà hắn chưa từng nghĩ tới, làm cho hắn không khỏi xúc động, cho nên kế hoạch đã được sửa lại lần nữa, từ hệ thống quan viên vốn thiên về triều đình nay dần chuyển sang cả hai bên kết hợp, dần dần nghiêng theo đề xuất của Điền Đường.
Đặc biệt trong quá trình biên soạn kế hoạch, Bùi Phong Bình cũng dần hiểu được lợi ích của đề xuất của Điền Đường, dựa theo kế hoạch được đề ra theo đề xuất của Điền Đường, quyền lợi của một số vị trí sẽ bị suy giảm, nhưng cùng lúc đó, khả năng thực hiện có thể sẽ đạt được một bước tiến mới mạnh mẽ.
Sửa đi sửa lại nhiều lần, hay nói thất bại rồi lại tiếp tục dựng lại, tiêu hao rất nhiều sức lực của Bùi Phong Bình, nhưng cuối cùng bản kế hoạch quản lý dày công chuẩn bị này cũng đã hình thành.
Mà giờ khắc này, thứ Bùi Phong Bình để ý nhất đó chính là thái độ của Điền Đường.
Toàn bộ thành Thần Linh bắt đầu lại, tất cả các quan viên một lần nữa bắt đầu lại, từng bước đi từ dưới lên, lúc này quan trường của thành Thần Linh không còn là một quan trường tràn đầy sâu mọt của triều đình nữa, mà là một quan trường hoàn toàn mới tràn ngập sự chờ mong và hy vọng.

Bạn cần đăng nhập để bình luận