Mang Theo Trò Chơi Sinh Hoạt Trở Về Cổ Đại

Chương 519 -




Mục đích rất đơn giản, chính là vì sống sót, vì có thể có được cuộc sống an ổn.
Sinh hoạt ở trấn Thần Linh càng lâu, lại càng không có người nguyện ý muốn rời đi.
Hai người nói xong, liền nhìn nhau, đồng thời đều đi ra bên ngoài, sau khi đi ra khỏi trấn nhỏ liền ập tức mỗi người đi mỗi ngã, coi như không biết đối phương.
Cũng có một số người sẽ đứng ở trong góc do dự một hồi lâu, nhưng chỉ cần vừa nghĩ tới việc phải rời khỏi trấn Thần Linh sau đò thì sẽ chết, trong lòng của bọn họ liền sinh ra một cảm giác sợ hãi vô cùng sâu đậm, thậm chí nhịn không được liền có chút rùng mình.
Điền Cúc Hoa và Điền đại nữ cũng đứng ở một góc dưới lầu, đồng thời đã ngẩng đầu lên để nhìn Điền Đường đang đứng ở lầu hai.
“Tiểu muội càng ngày càng lợi hại." Điền đại nữ vẫn luôn cưng chiều Điền Đường, lúc này liền tự nhiên đứng về phía của Điền Đường.một cách vô điều kiện.
Điền Cúc Hoa lập tức phụ họa: "Nàng vốn rất lợi hại.”
"Thực ra trong khoảng thời gian này ta đã nghe được rất nhiều chuyện về muội muội, có người nói muội ấy rất lợi hại", Điền Đại Nữ nhịn không được liền mở miệng, trong mắt nagf cũng lộ ra vẻ bất mãn, "Nhưng cũng có người nói rằng nàng dựa vào Thần nữ, cho dù là ai đi nữa, chỉ cần người đó có thể trò chuyện được với thần nữ, người đó cũng sẽ có thể trở thành thần sứ đại nhân.”
"Sẽ không," Điền Cúc Hoa lắc đầu, "Đổi lại là người khác, bọn họ khẳng định cũng sẽ không làm được như tiểu muội của ta, chỉ là tiểu muội từ trước đã đối xử với mọi người quá tốt.”
“Như vậy tốt sao? "Điền Đại Nữ nhìn Điền Cúc Hoa.
"Người biết báo đáp lại ân tình đương nhiên là rất tốt, nhưng người ở trấn Thần Linh Trấn nhiều như vậy, khẳng định cũng sẽ tồn tại một ít bạch nhãn lang.” Điền Cúc Hoa nói rồi nở nụ cười, “Cho nên ta cảm thấy tiểu muội thỉnh thoảng cũng nên nổi giận một chút giống hôm nay, để cho mọi người biết được sự lợi hại của nàng, ngươi xem đi, sau hôm nay, khẳng định sẽ không có người giống với lúc trước nữa, sẽ không đi nói hươu nói vượn.”
Điền Đại Nữ ngơ ngác gật đầu, suy nghĩ một hồi liền đột nhiên nở nụ cười: "Ta vẫn nghe không hiểu ý của ngươi lắm. Nhưng theo ta biết, muội muội nhất định là đang muốn tốt cho tất cả mọi người, mặc dù trấn Thần Linh sẽ có những người không tốt, nhưng cũng có rất nhiều người tốt, hơn nữa người tốt lại nhiều hơn người xấu, như vậy cũng đã đủ rồi.”
Điền Cúc Hoa suy tư một lát, cũng nở nụ cười, trịnh trọng gật đầu: "Ừ, ngươi nói đúng.”
Trong lúc hai người họ nói chuyện, những người phản đối ở tầng một cũng càng ngày càng ít đi, cho đến khi người phản đối cuối cùng đã im lặng rồi lặng lẽ chạy đi, Điền Đường mới từ lan can ở lầu hai mà thò đầu ra, ánh mắt sắc bén cũng dần biến mất, khóe miệng nàng cũng hơi cong lên, nàng phất tay cười rồi cùng hai người chào hỏi: "Cúc Hoa tỷ, đại tỷ, lên đây nói chuyện với ta, trong khoảng thời gian này ta đều ở huyện Dương Nam, còn chưa kịp nói chuyện với các ngươi.”
Hai người đứng ở dưới lầu, cũng cười rồi hướng về phía Điền Đường mà vẫy tay: "Tiểu muội, hay là ngươi xuống đây đi, chúng ta đã làm xong cơm nước, đều là món mà muội thích ăn, đi thôi, về nhà ăn cơm thôi.”
“Thật sao?” Ánh mắt của Điền Đường cũng đã sáng lên, cười từ lầu hai rồi chạy nhanh xuống, tự động đi tới giữa hai người họ để nắm tay và cùng với các nàng trở về nhà, "Đi thôi, ta thật đúng là có chút nhớ nhung mùi vị của thức ăn ở trong nhà rồi.”
Khi Điền Đường vừa mới lấy lại trí nhớ, chiều cao của nàng cũng thấp hơn bình thường một chút bởi vì suy dinh dưỡng, trong khoảng thời gian này nàng đã bổ sung dinh dưỡng, làm cho chiều cao của nàng trong thời gian ngắn liền tăng không ít, đến bây giờ cũng gần như có thể vượt qua chiều cao của Điền Cúc Hoa và Điền Đại Nữ.
Lúc này lại đứng ở giữa hai người bọn họ, đã không giống như trước mà sẽ lõm xuống một khối.
Chuyện phản đối quy định đã kết thúc, đám người phản đối lúc trước cũng giống như chưa từng tồn tại, vậy hoàn toàn giống như mai danh ẩn tích, cũng sẽ không còn bất kỳ âm thanh phản đối nào trong toàn bộ trấn Thần Linh.

Bạn cần đăng nhập để bình luận