Mang Theo Trò Chơi Sinh Hoạt Trở Về Cổ Đại

Chương 468 -




Cứ như vậy, Bùi Phong Bình chính thức ở lại trường học.
Điền Đường cũng không ở lại trấn Thần Linh lâu lắm, sau khi xác nhận trấn Thần Linh hết thảy như thường, liền phải nhích người đi huyện Dương Nam.
Huyện lệnh của huyện Dương Nam Lâu Đồng Nghĩa cũng cùng rời đi theo.
Tuy rằng chỉ ở lại trấn Thần Linh một hai ngày, Lâu Đồng Nghĩa đã cực kỳ tán thành đối với trấn Thần Linh, nếu không phải thân phận của hắn đặc thù, hắn chỉ sợ lựa chọn đầu tiên của hắn chính là ở lại trấn Thần Linh.
Sau khi trở lại huyện Dương Nam, rõ ràng nơi ở lại vẫn chính là huyện nha, nhưng Lâu Đồng Nghĩa vẫn cảm thấy không thích hợp, cứ cảm thấy ở đây không thoải mái, nhàn rỗi tới không có việc gì làm, cũng luôn nguyện ý chạy về khách điếm.
Về phần lão bản lúc trước của khách điếm, Lâu Đồng Nghĩa trực tiếp kêu người hắn đưa đến trấn Thần Linh, tin tưởng sau khi hắn ở lại trấn Thần Linh một đoạn thời gian, cũng sẽ không có suy nghĩ quay trở về khách điếm.
Mà đối với Điền Đường mà nói, có Lâu Đồng Nghĩa hỗ trợ, nàng ở lại huyện Dương Nam làm việc cũng thuận lợi rất nhiều.
Đặc biệt là sau khi Lâu Đồng Nghĩa nghe nói việc bá tánh làm đường, có thể tự động để cho con đường sau khi được tu sửa xong sáp nhập vào khu an toàn, hắn lại càng mở rộng cửa sau, khiến cho Điền Đường có thể tùy tiện mang người đến huyện Dương Nam làm đường, còn cố ý kêu nha sai giúp đỡ tìm những bá tánh có thể lực không đủ, hoặc là bá tánh có gia cảnh không tốt hay không có sức lao động, đưa bọn họ đến trấn Thần Linh để cư trú.
Sau một phen công tác, người của huyện Dương Nam đã ít hơn so với trước đây, nhưng tổng thể hoàn cảnh lại tốt hơn không ít so với trước đây, đặc biệt là những căn nhà ở của các hộ gia đình vì được đưa đến trấn Thần Linh mà bỏ trống, sau khi được Điền Đường tu sửa, toàn bộ những căn nhà ở đó đều được nhập vào phạm vi khu an toàn của trấn Thần Linh, trong nhà ở cũng rực rỡ hẳn lên.
Thời hạn của nhiệm vụ [huyện Dương Nam] là một tháng, Điền Đường vẫn luôn đếm thời gian làm nhiệm vụ, tám phần mười bá tánh huyện Dương Nam cũng đều tham dự vào, theo lý thuyết nhân số thoát ly khỏi đói khát hẳn là đã đạt tiêu chuẩn mới đúng, nhưng nhắc nhở hoàn thành nhiệm vụ lại thật lâu không có xuất hiện.
“Mặc dù vẫn còn người phải chịu đói, nhưng cũng chỉ là số ít, tuyệt đối không vượt qua 50 người.” Từ Triết đứng ở trước mặt Điền Đường, bẩm báo thành công của hắn trong khoảng thời gian này.
Điền Đường nhíu mày suy tư.
Dân cư của huyện Dương Nam có tổng cộng hơn 2000 người, hiện giờ đã có mấy trăm người được đưa đến trấn Thần Linh, người ở lại cũng có 2000 người, dựa theo tỉ lệ 20%, chỉ cần nhân số đói khát ở dưới 400 người, là có thể hoàn thành nhiệm vụ, tình huống hiện tại rõ ràng có sai sót.
Nàng suy nghĩ thật lâu, đột nhiên nghĩ tới nhóm người vẫn luôn bị nàng bỏ qua.
“Từ Triết, quân binh đóng quân bên ngoài huyện Dương Nam ước chừng có bao nhiêu người?”
Từ Triết có chút sửng sốt, rất nhanh đã trả lời lại: “Bẩm thần sứ đại nhân, ước chừng có hơn 1000 người.”
“Lương thực chính của bọn họ do chính huyện nha của huyện Dương Nam phụ trách sao?” Điền Đường bỗng dưng ngước mắt lên.
"Cái này..." Từ Triết do dự, đột nhiên nhớ tới cái gì đó: “Đúng rồi, lúc trước thuộc hạ nghe được một tin tức, nói là Văn tri phủ sợ có người mưu hại quân binh, toàn bộ lương thực của đóng quân của huyện Dương Nam do phủ Lâm Xuân phụ trách, nhưng mà bởi vì những quân binh này cần sự che chở của huyện Dương Nam, yêu cầu huyện Dương Nam đúng hạn đưa ngân lượng đưa đến phủ Lâm Xuân.”
“Thì ra là thế.” Điền Đường bừng tỉnh đại ngộ.
Nàng vẫn luôn nghĩ, không hiểu vì sao mà nhiệm vụ này vẫn luôn ở trạng thái không hoàn thành, hơn nữa một nhiệm vụ như vậy, độ khó dĩ nhiên là khó khăn, hóa ra khó khăn là ở chỗ này.
Ai có thể nghĩ đến nhiệm vụ huyện Dương Nam, thế nhưng còn bao gồm một ngàn quân binh.
Điền Đường nghĩ ngợi, đột nhiên nhíu mày.
Tính toán một ngàn quân binh, cùng với hơn hai ngàn bá tánh của huyện Dương Nam, tổng cộng tính ra là hơn 3000 người, 20% chính là 600 người, Từ Triết nói số lượng bá tánh huyện Dương Nam bị chịu đói không vượt qua 50 người, như vậy có nghĩa là trong hơn một ngàn quân binh có ít nhất 550 người không được lấp đầy bụng.

Bạn cần đăng nhập để bình luận