Mang Theo Trò Chơi Sinh Hoạt Trở Về Cổ Đại

Chương 443 -




Lâu Đồng Nghĩa giơ tay, chụp lấy chiếc bàn ở giữa hai người, đè nén tức giận, nhìn thẳng vào Điền Đường mà nói: “Các ngươi muốn động thủ người nhà của ta?”
“Xem ra Lâu đại nhân quả nhiên vẫn để ý đến người nhà, vậy thì dễ rồi.” Điền Đường rốt cuộc cũng thăm dò ra được một thứ khiến cho Lâu Đồng Nghĩa để ý, trên mặt cũng lộ ra vẻ tươi cười, nhưng mà sắc mặt của Lâu Đồng Nghĩa ngồi ở phía đối diện nàng lại không phải rất đẹp, hoặc là có thể nói là rất khó coi.
“Không nghĩ tới người của Nhân Vương thế nhưng đã thẩm thấu đến huyện Dương Nam.” Lâu Đồng Nghĩa nhìn thấy dáng vẻ tự tin mười phần của Điền Đường, phản ứng đầu tiên chính là cái này, “Các ngươi đã phái bao nhiêu người đến huyện Dương Nam?”
Hắn có tin tưởng bản thân mình có thể ứng đối Điền Đường, nhưng nếu Nhân Vương thật sự phái người đến gây chuyện ở huyện Dương Nam, một ngàn quân ninh đóng quân ở bên ngoài huyện Dương Nam căn bản không có tác dụng gì.
Điền Đường cũng không nghĩ tới Lâu Đồng Nghĩa sẽ dễ dàng tin tưởng nàng là người của Nhân Vương như vậy.
Nhưng mà ngẫm lại thì cũng đúng, người của Nhân Vương hiện tại đang đóng giữ ở huyện Nhạc Vinh cùng với huyện Phúc Tuyền, dựa theo kế hoạch lúc ban đầu của nàng, huyện Nhạc Vinh cùng huyện Phúc Tuyền, cùng với huyện Dương Nam và huyện Khê Lâm, vòng một vòng liền có thể bao bọc vây quanh phủ Lâm Xuân.
Khống chế bốn cái huyện thành xung quanh, lại bắt đầu ra tay với phủ Lâm Xuân, tựa hồ xác thật có thể thực hiện được.
Nhưng nếu như không có tình huống giống như Điền Đường, chỉ là dựa theo con đường bình thường để đi làm thì kỳ thật phải làm đến điểm này cũng không dễ dàng, thậm chí có khả năng bởi vì quân lực phân tán, cuối cùng tiến công thất bại.
Quan trọng nhất chính là, vô cùng có khả năng đối mặt với hai bên địch.
Dù sao một bên của huyện Dương Nam cùng với Khê Lâm là phủ Lâm Xuân phủ, bên kia chính là thuộc địa của triều đình, mà phủ Lâm Xuân lại là một khối xương cốt rất khó gặm, người của Nhân Vương tất nhiên có thể trước đánh hạ huyện Dương Nam cùng với Khê Lâm, sau đó bắt đầu động thủ với phủ Lâm Xuân.
Nhưng một khi phủ Lâm Xuân truyền tin tức ra, không chừng bên này hắn còn không có tạo ra thương tổn quá lớn cho phủ Lâm Xuân, mà quân lính của triều đình bên kia lại hướng về phía huyện Dương Nam cùng với huyện Khê Lâm.
“Trọng điểm là Lâu đại nhân nghĩ như thế nào,” Điền Đường tiếp tục kịch bản nói với Lâu Đồng Nghĩa: “Nếu như Lâu đại nhân muốn bảo đảm cho huyện Dương Nam, lựa chọn cùng chúng ta hợp tác tự nhiên là tốt nhất, nhưng nếu Lâu đại nhân trung thành và tận tâm với triều định, vậy ta đây cũng không thể ra sức.”
Hiện tại toàn bộ tâm tư của Lâu Đồng Nghĩa đều đặt ở trên việc nên lựa chọn như thế nào, không lo được suy tư hắn suy đoán lỗ thủng và mâu thuẫn trong chuyện này, cũng không nghĩ tới kỳ thật Nhân Vương chiếm lĩnh huyện Dương Nam cũng không có quá nhiều chỗ tốt.
Hiện tại vấn đề lớn nhất là rốt cuộc hắn nên kiên định mà đứng ở bên triều đình này, hay là nên lựa chọn đầu hàng, đơn giản đứng về phía Nhân Vương kia.
Một khi đưa ra quyết định rồi, kế tiếp hắn sẽ không còn quyền chủ động nữa.
Mặc kệ về sau hai bên tranh đoạt huyện Dương Nam thắng thua như thế nào, địa vị của huyện lệnh huyện Dương Nam như hắn sẽ cực kỳ xấu hổ.
Hắn suy nghĩ thật lâu, trong đầu hiện lên rất nhiều suy nghĩ, thậm chí là nghĩ tới cục diện mà trong tương lai hắn có khả năng gặp phải.
“Nếu ta lựa chọn đầu hàng, bá tánh của huyện Dương Nam sẽ như thế nào? Bọn họ cũng có thể giống như bá tánh huyện Khê Lâm, có thể trải qua những ngày tháng tốt lành sao?” Lâu Đồng Nghĩa hỏi xong, trong lòng có chút hối hận, nhưng lúc này vấn đề hắn suy nghĩ trong đầu xác thật là vấn đề này.
Sau khi hỏi xong, Lâu Đồng Nghĩa ngược lại bình tĩnh, bình tĩnh mà nhìn Điền Đường.
“Lâu đại nhân không phải không thèm để ý đến an nguy của bá tánh sao?” Điền Đường kinh ngạc hỏi.

Bạn cần đăng nhập để bình luận