Mang Theo Trò Chơi Sinh Hoạt Trở Về Cổ Đại

Chương 975 -




Nghĩ tới đây, trong lòng Quảng An Vương tràn ngập tức giận, hắn mà sớm biết sau lưng Thích Cố còn có một người, nhất định sẽ phải cho người đi điều tra người đó, bất kể kết quả điều tra như thế nào thì ít nhất bọn họ cũng không phải rơi vào thế bị động như lúc này.
"Ta chẳng qua chỉ là một vương gia nhàn tản, cho dù ngươi có bắt ta, triều đình cũng sẽ không thỏa hiệp." Quảng An Vương nhìn thẳng vào Lý Nhị Trụ.
Thích Cố ở bên cạnh run lẩy bẩy, nghe Quảng An Vương nói như vậy thì lập tức tiếp lời: "Đúng, đúng như vậy, chẳng qua chỉ là phủ Lâm Xuân, coi như hiện tại có nhiều thêm một phủ Ninh Ký cũng chỉ thế mà thôi, lúc trước bọn ta xem thường các ngươi, hôm nay tâm tư các ngươi bại lộ, đại quân xuôi nam, nhất định cho các ngươi thất bại thảm hại!"
"Thích tướng quân quả nhiên vẫn ngu xuẩn như trước", Lý Nhị Trụ đưa tay sờ ra sau gáy, liếc nhìn Thích Cố, "Nếu Thích tướng quân chỉ là có chút ngu xuẩn thôi cũng được, có lẽ còn có thể lưu lại một con đường sống, nhưng Thích tướng quân lại không màng đến chuyện sống chết của bá tánh, khiến cho bá tánh phải khổ cực đau đớn, không hổ là tướng quân tốt của triều đình."
Nghe Lý Nhị Trụ nói như vậy, Thích Cố tức giận nghiến chặt răng: "Còn không phải bởi vì ngươi sao, nếu ngươi không nói ra kế sách đó thì sao ta lại làm vậy?"
"Chẳng lẽ Thích tướng quân biết những bá tánh sau khi tới phủ Lâm Xuân đều sẽ không có chuyện gì sao?" Lý Nhị Trụ nhướn mày nhìn Thích Cố, sau khi nói xong lại nhìn về phía Quảng An Vương, nhìn qua nhìn lại hai người bọn họ, cố ý tỏ vẻ muốn nói rồi lại thôi.
Quả nhiên Thích Cố lại bị chọc giận một lần nữa: "Rõ ràng cũng bởi vì ngươi, ta luôn một lòng trung thành với triều đình, tuyệt đối sẽ không phản bội triều đình, ngươi là một tên nghịch tặc, dám núp bên người ta cố ý nói ra kế hoạch bất lợi cho triều đình, đúng là bụng dạ khó lường, mưu mô âm hiểm!!!"
"Im miệng!" Quảng An Vương giận dữ quát, hung tợn nhìn về phía Thích Cố, "Hắn chỉ là nói ra đề nghị như vậy, nhưng ngươi lại tự mình dâng thư nói kế hoạch này cho thánh thượng, rõ ràng là ngươi tự tay đưa bá tánh đi phủ Lâm Xuân, Thích Cố à Thích Cố, ngươi quả thật vẫn ngu xuẩn trước sau như một, bổn vương coi trọng đầu óc của ngươi nhưng đầu óc của ngươi ngay cả óc heo cũng không bằng!"
Thích Cố há miệng, muốn cãi lại nhưng nhìn thấy vẻ mặt tức giận của Quảng An Vương, cuối cùng hắn vẫn chỉ có thể nuốt xuống những lời định nói, bực tức quay đầu liếc Lý Nhị Trụ.
Lý Nhị Trụ cười một tiếng, đã nói tới nước này, những lời thừa thãi đều không cần thiết nữa, hắn trực tiếp cho người trói Quảng An Vương và Thích Cố lại, nhốt lại trong thành Thần Linh.
Trước khi rời đi, Quảng An Vương liếc nhìn Lý Nhị Trụ: "Ngươi núp sau lưng Thích Cố, có được tín nhiệm sâu sắc của hắn, cũng biết được một khi chuyện này thành công thì khi hắn quay về triều nhất định sẽ có được tiền đồ vô hạn, ngươi cố ý đưa ra đề nghị đưa bá tánh tới phủ Lâm Xuân, hẳn là ngươi đã lo liệu cả hai bên, nếu không phủ Lâm Xuân làm sao có thể tiếp nhận nhiều người như vậy, sau đó ngươi lại cũng có thể lấy thân phận là quân sư phía sau Thích Cố, hưởng thụ địa vị hiển hách ở trong triều?"
Lý Nhị Trụ cũng không tới đây một mình, ngoài hắn ra còn có Lỗ Anh cũng với mấy đội viên Đội vệ binh đi theo.
Quảng An Vương nói những lời này cũng không phải để một mình Lý Nhị Trụ nghe, ngược lại giống như đang nói cho những người đó nghe.
Lúc hắn nói xong câu đó, Lý Nhị Trụ còn ngẩn ra, nhưng rất nhanh sau đó lại lộ ra nụ cười: "Không phải chứ? Vương gia, người cho rằng chỉ bằng mấy lời nói đó là có thể khích bác mối quan hệ giữa bọn ta? Vương gia ngài thật sự cho rằng quyền thế triều đình là thứ gì tốt đẹp lắm sao? Hay là ngài xem thường thành Thần Linh, nếu Vương gia không tin thì có thể hỏi những người ở thành Thần Linh thử xem, hỏi bọn họ có bằng lòng đi làm đại quan cho triều đình hay không?"
Lúc Lý Nhị Trụ nói chuyện, ngón tay hướng về các đội viên vệ đội ở sau lưng.
Mọi người đồng loạt lắc đầu, đồng thời mồm năm miệng mười nghị luận: "Vẫn là không cần đâu, triều đình thì có gì tốt, cuộc sống mấy đại quan đó cũng còn chẳng tốt bằng cuộc sống của một bá tánh bình thường ở thành Thần Linh, chúng ta đang ở thành Thần Linh sống một cuộc sống tốt như vậy, còn phải tới triều đình chịu khổ làm gì?"

Bạn cần đăng nhập để bình luận