Mang Theo Trò Chơi Sinh Hoạt Trở Về Cổ Đại

Chương 276 -




Hắn không có cha, nương, chỉ có những huynh đệ này, hơn nữa những huynh đệ này cũng coi như là có chút bản lĩnh, người kém hơn bọn vẫn có thể tiến vào vệ đội, tại sao các huynh đệ của hắn không thể tiến vào cơ chứ?
Hắn cũng không tính là có tư tâm vượt quá giới hạn gì, nhưng thực tế mà nói, hắn cũng không có làm sai bất kỳ điều gì, hắn cũng không lựa chọn những người không thích hợp để tiến vào vệ đội.
Ít nhất là bây giờ.
Nhưng sau đó thì sao?
Chính hắn cũng đã từng là một tên lưu manh, thậm chí ngay sau khi tiến vào thôn Điền gia, hắn liền làm sai một chuyện khiến cho bản thân cũng bị nhốt vài ngày trong lồng sắt, đổi thành những người khác, hắn nhất định sẽ không có cơ hội để đứng lên.
Nhưng hắn của bây giờ, đã là một thành viên có địa vị ở thôn Điền gia, thứ mà hắn dựa vào không phải là người khác, mà là chính bản thân của hắn.
Thậm chí nhiều lần Lâm Thành Phúc tỏ vẻ áy náy với hắn, cảm thấy thành kiến trước đó dành cho hắn là không đúng, không nên cho rằng hắn không thể làm bất cứ việc gì khác.
Hiện tại hắn vẫn chưa đi tới đích, lúc này hắn chỉ mới có một chút địa vị mà thôi, điều này cũng không có nghĩa là về sau hắn vẫn có thể duy trì vị trí hiện tại.
"Thần sứ đại nhân, ta sai rồi, lần này ta thật sự biết sai rồi, phần sổ tay này ta sẽ bảo quản cho thật tốt, hơn nữa về sau vệ đội có tuyển người, cũng sẽ nghiêm khắc dựa theo sổ tay này, dù sao chúng ta cũng là người của thôn Điền gia.”
Lý Nhị Trụ ngẩng đầu, trong mắt tràn đầy sự kiêu ngạo.
Điền Đường mỉm cười: “Ừ.”
Lần này lúc rời đi, khí chất của Lý Nhị Trụ so với trước đây dường như cũng đã thay đổi rất nhiều, hắn cũng không còn giống với trước nữa.
Hắn đã từng là tên lưu manh bị người người ghét bỏ, hắn cũng đã từng làm sai rất nhiều chuyện, nhưng hắn của hiện tại, đã sớm không còn là hắn của lúc trước nữa, nếu vẫn níu giữ những ý nghĩ ở trong quá khứ, cũng chính là một sự sỉ nhục đối với hắn.
Lần này Lý Nhị Trụ lại rời đi, số lượng vệ đội trên bảng của Điền Đường cũng đã bắt đầu tăng dần theo thời gian.
Vệ đội xuất hiện, đối với thôn Điền gia mà nói, kỳ thật cũng không phải là thay đổi quá lớn, dù sao thôn Điền gia cũng được đặt ở một nơi vô cùng hẻo lánh, người bình thường cũng sẽ không đi đến nơi này, hơn nữa chỉ cần có kết giới màu xanh bảo vệ, các thôn dân sẽ rất ít khi để ý đến vấn đề an toàn.
Nhưng đối với trấn Phong Thu mà nói, trong khoảng thời gian này thay đổi cũng đã hiện hữu vô cùng rõ ràng.
Sau khi những tù binh đi đến trấn Phong Thu, toàn bộ trấn nhỏ đều sẽ rơi vào cục diện vô cùng hỗn loạn, một số người phụ trách công việc xây dựng tường thành sau đó còn cần phải chăm sóc cho những tù binh mới đến này.
Trong rất nhiều ngày ở trấn Phong Thu, không nhắc đến tâm tình của dân chúng, hay là hoàn cảnh tổng thể của trấn nhỏ, mọi thứ đều không hề được ổn định.
Nhưng hiện tại, một bộ phận người của trấn Phong Thu liên tục di dời đến thôn Điền gia, áp lực của trấn cũng đã giảm xuống rất nhiều.
Lần này vệ đội cũng đã được thành lập, cũng giúp cho trấn Phong Thu giữ gìn được trật tự hơn.
Nhóm vệ binh này đều là thôn dân của thôn Điền gia, dựa theo thứ tự mà luân phiên nhau, cứ cách 3 - 5 ngày thì sẽ có một nhóm người khác đến thay, những người này từ thôn Điền gia đi đến trấn Phong Thu để làm việc, sau đó buổi tối liển trở về thôn Điền gia.
Lúc này chuyện qua lại giữa thôn Điền gia và trấn Phong Thu cũng đã không còn phức tạp như trước nữa, chủ yếu là việc xây dựng thêm đường đất bằng đã bớt đi không ít áp lực đối với thôn dân.
Tuy rằng việc qua lại cũng sẽ cần không ít thời gian, nhưng ra ngoài một chuyến mà còn có thể có kiếm tiền lương, đối với thôn dân mà nói coi như đây cũng là một phần thu nhập.
Chỉ trong vài ngày ngắn ngủi, số lượng vệ đội của thôn Điền gia cũng đã tăng lên tới 200 người.

Bạn cần đăng nhập để bình luận