Mang Theo Trò Chơi Sinh Hoạt Trở Về Cổ Đại

Chương 266 -




Thôn dân của thôn Điền gia ngoại trừ người bản địa, cùng với những người từ trấn Phong Thu cho đến những bách tính từ bên ngoài đến, đa số thôn dân ở đây đều là lưu dân, bọn họ ở thôn Điền gia cũng từng chút thay đổi, vì vậy bọn họ cũng rất nguyện ý giúp đỡ các thôn dân mới tới cùng nhau thay đổi.
Rất nhanh, nhóm thôn dân mới từ trấn Phong Thu đến, cũng đã nhanh chóng hòa nhập vào cuộc sống ở nơi đây.
Thậm chí những người binh lính cũ và những người tù binh ban đầu đều ở hai phe đối lập nhau, cuối cùng bọn họ cũng đã có thể chung sống hòa thuận. Vài ngày sau, bọn họ ở thôn Điền gia cũng đã trở nên hòa hợp hơn rất nhiều và không còn cảm thấy khó xử nữa.
Bất kể là bên nào, thứ mà họ muốn hiện tại cũng chỉ là ăn đủ no, áo cũng có đủ để mặc là được, hiện tại cơ hội tốt như vậy liền bày ra ở trước mặt bọn họ, ai trong bọn họ có thể dễ dàng bỏ qua được cơ chứ.
Thậm chí Lỗ Anh đã suy nghĩ đến chuyện làm thế nào để có thể về quê đón mẫu thân của hắn tới đây, để nương hắn cũng có thể sống những ngày tháng tốt lành ở thôn Điền gia.
Điền Đường cũng đã nhận được thư hồi âm của Chu Lý Viễn, nàng biết được lần này Lỗ Anh và Đại Niên cũng đã đến thôn Điền gia, từ những nội dung được trình bày rõ trong thư, nàng liền biết Chu Lý Viễn cùng với nàng đều có ý nghĩ giống nhau.
Thôn Điền gia cũng cần được phát triển, chỉ dựa vào làm ruộng cũng có thể nuôi sống các thôn dân, đồng thời cũng có thể giữ lại các thôn dân khác, tuy vậy đối với nàng những điều này đều không đủ.
Tựa như sự cố đã xảy ra ở lần này, tuy rằng Điền Đường vẫn suy nghĩ được biện pháp để giải quyết vấn đề, nhưng cũng không phải là dựa vào thực lực, mà là dựa vào "trò bịp bợm", nếu như đối thủ của nàng quá thông minh, kế hoạch của nàng cũng rất có thể sẽ gặp thất bại.
Hiện tại thôn Điền gia vẫn chỉ là một thôn xóm, liền gặp phải những vấn đề này, tương lai nếu như thôn Điền gia vẫn tiếp tục phát triển, trở thành một trấn nhỏ, hay một trấn, chẳng lẽ còn muốn dựa vào "những trò lừa gạt" để đi giải quyết vấn đề hay sao?
Điền Đường vẫn luôn suy nghĩ về những vấn đề này, chuyện "vệ đội" cho dù không phải là nhiệm vụ, nàng cũng sẽ nghĩ ra cách để thực hiện, chỉ là hiện tại nàng vẫn phải suy nghĩ cách để có thể bắn một mũi tên trúng hai con nhạn.
Cho dù là vậy, nàng cũng không thể lập tức đi tìm Lỗ Anh cùng với Đại Niên, nàng đã dự tính, trước hết là để cho bọn họ ở lại thôn Điền gia thêm một thời gian nữa, mài giũa thêm tính tình rồi nói sau.
Chỉ khi bọn họ thực sự nhìn nhận thôn Điền gia và xem thôn Điền gia như một gia đình, bọn họ mới có thể tận tâm, tận lực làm việc cho nàng.
Ngày hôm sau, kỳ thi lên lớp mười ngày một lần của thôn Điền gia lại chính thức bắt đầu.
Trong hai nhóm thôn dân vừa mới đến gần đây ước chừng có khoảng gần 200 người, trong bọn họ cũng có không ít người vẫn còn đang thích ứng với cuộc sống của thôn Điền gia, đối với chuyện học tập và thi cử thực ra cũng không có quá nhiều sự hứng thú.
Khi kỳ thi chính thức bắt đầu, bọn họ còn nhàn nhã vừa làm việc, sau đó vừa nói chuyện phiếm.
"Vệ thúc đã hơn 30 rồi, còn đi thi à?"
"Lại nói tiếp, có phải ngoại trừ chúng ta, tất cả mọi người khác đều đã đi thi rồi phải không?"
Những người khác có chút sửng sốt, nhìn quanh bốn phía, ở trong phòng học này lúc nãy đều là những người làm việc giống như bọn họ, nhưng hiện tại, ngoại trừ các thôn dân mới tới và các thôn dân đặc biệt lớn tuổi ra, những người còn lại đều không thấy đâu nữa.
"Việc học tập của thôn Điền gia... Rốt cuộc là như thế nào vậy?"
...
Sau khi kỳ thi kết thúc, Điền Đường lại cùng với Du Ninh tiếp tục phê sữa bài thi, đương nhiên, ngoại trừ hai người bọn họ, thì tất cả những học sinh của lớp lá, lớp chuyên, cùng với một nhóm học sinh ở lớp chồi đều sẽ bị bọn họ tóm lại để sửa bài.

Bạn cần đăng nhập để bình luận