Mang Theo Trò Chơi Sinh Hoạt Trở Về Cổ Đại

Chương 1003 -




Điền Đường đứng ở nơi xa, nhìn đến chỗ hai người đang đứng cạnh nhau đó, trong mắt thoáng qua chút kinh ngạc, nhưng rất nhanh đã nhớ ra thân phận của hai người họ , trong tức khắc như đã tỉnh ngộ.
Cả hai đều từng là quan viên của triều đình, đều từng là người thuộc “Phái bảo Hoàng” trong mắt của bá tánh, hi vọng Vệ Kiến Đình có thể bị ảnh hưởng bởi Bùi Phong Bình, thật sự công nhận sự tồn tại của thành Thần Linh, nếu có được sự ủng hộ của một nhân vật lớn như Vệ Kiến Đình, sự phát triển sau này của thành Thần Linh sẽ dễ dàng hơn rất nhiều.
Nghĩ đến đây, nàng nghĩ rằng vẫn nên cho họ không gian riêng, không có ý định đi đến nói chuyện với họ, liền xoay người rời đi.
Ngay khi cô chuẩn bị rời đi, thông báo của hệ thống hiện lên trước mắt cô.
[Chúc mừng người chơi hoàn thành nhiệm vụ thế lực ở phủ Ninh Ký, phủ Ninh Ký chính thức thuộc về thành Thần Linh, trở thành thành thị thứ cấp.]
[Khu vực bao phủ bởi quy hoạch đô thị và thị trường thương mại, bá tánh phủ Ninh Ký sẽ tự động trở thành cư dân của thành Thần Linh.]
[Xin mời người chơi đặt tên cho thành thị thứ cấp _]

Cuối cùng!!!
Sau khi xác nhận nhiệm vụ thành công, Điền Đường cũng thở phào nhẹ nhõm.
Không phải nàng không có tự tin với xác suất hoàn thành nhiệm vụ này, có điều dù sao cũng là nhiệm vụ đầu tiên ở mảng thế lực, yêu cầu của nhiệm vụ chỉ nhắc tới tăng lên 30%, nhưng rốt cuộc 30% này có tiêu chuẩn như thế nào, mức độ tăng lên rốt cuộc phải lớn đến cấp bậc nào, trong nhất thời nàng cũng không hình dung ra được, vẫn luôn có một loại cảm giác treo lơ lửng, cũng chỉ có thể lần mò tiến hành xây dựng.
Cũng may bây giờ cuối cùng cũng hoàn thành nhiệm vụ rồi.
Xét từ kết quả hoàn thành nhiệm vụ hiện tại, tăng lên 30% trên cơ sở của phủ Ninh Ký thật ra cũng không khó, dù sao phủ Ninh Ký tuy có thương nghiệp phát triển, nhưng tổng thể là nông nghiệp hóa, Điền Đường phát triển nông nghiệp theo hướng công nghiệp hóa, quả thật có thể đạt được sự tăng trưởng khá lớn.
Ngoại trừ công xưởng, sự tồn tại của trường học chắc hẳn cũng là một nhân tố tương đối quan trọng để tăng tổng giá trị sản xuất.
Điền Đường nhìn hiển thị “Thành thị thứ cấp” trong lời nhắc của hệ thống ở trước mắt, dựa theo sự phân chia thành thị trong trí nhớ của nàng để phân biệt đại khái.
Đơn giản mà nói, thành Thần Linh hẳn là thuộc vào đại thành thị, hơn nữa còn là thành thị nghiêng về hướng tỉnh lị.
Còn như phủ Ninh Ký, thật ra càng giống địa cấp thành thị hơn, một thành thị thuộc thẩm quyền của thành thị tỉnh lị.
Nhưng bất kể là loại cấp bậc thành thị nào, chung quy lại nhiệm vụ phủ Ninh Ký đã hoàn thành rồi.
Điền Đường nghĩ nghĩ, ở chỗ đặt tên chọn “Ninh Ký”, tên không thay đổi, chẳng qua là từ phủ Ninh Ký biến thành thành Ninh Ký, sau khi xác nhận, pháo hoa xinh đẹp bắt đầu nở rộ trong không trung phía trên thành thị, cùng lúc đó, trước mặt Điền Đường lại bắt đầu nhảy ra một loạt thông bao của hệ thống.
[Chúc mừng đặt tên thành công, thành Ninh Ký chính thức được thành lập.]
[Đã hát tòa nhà trung tâm thành thị]
[Đã phát máy đăng ký tự động]
[Xin mời người chơi nhanh chóng đăng ký thân phận cho cư dân thành Ninh Ký]
Điền Đường vẫn đứng bên cạnh công xưởng, khi pháo hoa bắt đầu nở rộ trên không trung, tiếng cảm thán của bá tánh xung quanh cũng lần lượt truyền đến tai nàng, có thể thấy mọi người ngạc nhiên mừng rỡ đối với pháo hoa đột nhiên xuất hiện này.
Vệ Kiến Đình và Bùi Phong Bình đang đứng cách đó không xa, vào lúc này cũng không hẹn mà cùng ngẩng đầu, nhìn pháo hoa đột nhiên xuất hiện trên không trung.
“Vì sao đột nhiên lại đốt pháo hoa? Pháo hoa như vậy, e rằng giá trị không nhỏ.” Vệ Kiến Đình không nhịn được mà nói.
“Có lẽ cũng không phải có người đang đốt pháo hoa.” Bùi Phong Bình nhìn thấy Điền Đường đứng cách đó không xa: “Trước kia lúc ăn tết, pháo hoa đêm giao thừa còn rực rỡ hơn bây giờ, còn về pháo hoa này, ta đoán đại khái là liên quan tới thần sứ đại nhân.”
“Là vị thần sứ kia?” Vệ Kiến Đình hỏi lại theo bản năng, tâm trạng đối với nội dung nói chuyện giữa hai người lúc trước khi gặp Điền Đường cũng có hơi phức tạp.
Bùi Phong Bình vỗ vỗ cánh tay Vệ Kiến Bình, chỉ vào Điền Đường cách đó không xa.
Vệ Kiến Đình bỗng quay đầu, ánh mắt vừa vặn quét tới Điền Đường ở đối diện.

Bạn cần đăng nhập để bình luận