Mang Theo Trò Chơi Sinh Hoạt Trở Về Cổ Đại

Chương 642 -




“Bùi lão tín nhiệm thần sứ đại nhân như vậy?” Tô Tu Vĩnh nhẹ giọng hỏi.
“Tất nhiên là tin,” Bùi Phong Bình cười, “Người ngoài tới xem có lẽ sẽ cho rằng thần nữ mới là người điều hành trấn Thần Linh. Nhưng chúng ta có thể nhìn ra vị thần sứ đại nhân kia mới là người điều hành thật sự. bởi vì nàng được lựa chọn thần sứ, trấn Thần Linh mới có thể phát triển cho tới bây giờ.”
Tô Tu Vĩnh vẫn là nghiêm túc nhìn Bùi Phong Bình.
Bùi Phong Bình cũng cảm thấy có gì đó, lại thường xuyên giao lưu cùng Tô Tu Vĩnh nên vô cùng tín nhiệm hắn. Hiện giờ vừa lúc có cơ hội này, hắn cũng đơn giản nói ra tất cả: “Nàng lợi hại ở chỗ có tầm nhìn xa và quyết đoán, nhưng hai điểm này, chính là một. Nhìn chung thời nay, tìm được người quyết đoán và có tầm nhìn rộng không thiếu. Nhưng nàng có thể nghĩ ra rất nhiều điều mà người ta không nghĩ tới, cũng bởi vì những điều này tồn tại đã thúc đẩy trấn Thần Linh biến thành dáng vẻ phồn vinh như hiện tại. Cũng bởi vậy, trấn Thần Linh muốn thật sự phát triển đi lên, vị trí thần sứ không thể là của ai ngoài nàng.”
“Ngay cả Bùi lão cũng không được sao?” Tô Tu Vĩnh hỏi.
“Không được,” Bùi Phong Bình lập tức lắc đầu, “Đừng nói là ta của hiện tại, cho dù là lúc tuổi trẻ khỏe mạnh, khí phách hăng hái ta cũng không thể làm được. Bởi vì người khác không làm được, chỉ có nàng làm được, cho nên ta mới nói thần sứ phải là của nàng.”
Tô Tu Vĩnh còn muốn nói chuyện tiếp, Bùi Phong Bình lại nói một câu: “Thật sự đáng hổ thẹn, ta sống lâu như vậy mà bây giờ mới bắt đầu đi tìm hiểu về trấn Thần Linh, mới có thể thật sự tín nhiệm thần sứ đại nhân.”
Bùi Phong Bình nói xong lời này, Tô Tu Vĩnh cũng không biết nói gì, nhìn thấy sự sùng bái trong ánh mắt hắn càng sâu.
Trách không được Bùi Phong Bình là Bùi Phong Bình. Chỉ cần hắn muốn, hắn liền có thể trở thành Lại Bộ Thượng Thư, chỉ cần hắn muốn, hắn cũng có thể vì người nhà mà từ bỏ vị trí Lại Bộ Thượng Thư.
Cho dù trong đó có bất đắc dĩ, nhưng có thể thấy được hắn có sự quyết đoán hơn người bình thường.
Bùi Phong Bình ở trong trấn Thần Linh vẫn luôn được gọi là “Bùi lão”, không chỉ là bởi vì lai lịch của hắn lớn, năng lực bản thân hắn cũng đủ để được gọi tôn xưng “Bùi lão” này.
Nhưng Bùi Phong Bình nghĩ về mình, cho dù hắn đã được ở vị trí này, nhưng khi hắn biết mình sai sẽ tự nhận những lỗi mà không do dự.
Sai chính là sai, đúng chính là đúng, có thì sửa không có thì thôi, Bùi Phong Bình thật sự làm được “Tự kiểm điểm bản thân ba lần một ngày”.
[Chúc mừng người chơi, độ trung thành của cư dân Bùi Phong Bình thuộc trấn Thần Linh đã đạt 100%, khen thưởng bạc* 200 lượng, điểm năng lực +3, giá trị danh vọng +1]
Điền Đường ngước mắt mang theo nghi hoặc cùng kinh ngạc. Cẩn thận nhìn lại cái tên trong thông báo, nhìn tới nhìn lui cuối cùng mới chắc chắn rằng cái tên nàng nhìn chính thực sự là “Bùi Phong Bình”.
Bởi vì Bùi Phong Bình đã từng có địa vị ở trong triều, Điền Đường vẫn luôn cho rằng độ trung thành người khác có thể đạt tới 100% nhưng riêng Bùi Phong Bình thì không thể đạt được.
Rốt cuộc thì tuổi càng lớn, đã từng ở địa vị càng cao thì muốn thay đổi lại càng khó. Bùi Phong Bình không chỉ có cả hai mà hơn nữa còn là người giữ chức vị vô cùng cao. Người như vậy rất khó thay đổi suy nghĩ sâu trong nội tâm. Chuyện này quả thực không thể tưởng tượng nổi.
Cũng bởi vậy, nàng vẫn chưa bao giờ nói với Bùi Phong Bình về chuyện này.
Nhưng ngẫm lại với tính cách của Bùi Phong Bình, có lẽ cũng không phải không có khả năng.
Nghĩ một chút, Điền Đường trực tiếp sai người dẫn Từ Triết vào.
Nếu là việc liên quan đến Bùi Phong Bình , vẫn nên nhờ học trò Từ Triết này tự mình đi nói với hắn thì tốt hơn.
Sau khi Từ Triết vào cửa, cũng có chút mờ mịt: “thần sứ đại nhân.”
“Từ sư gia, phiền người tới trấn Thần Linh gặp Bùi lão.” Điền Đường nhìn Từ Triết.
Từ Triết nghi hoặc mà nhìn nàng, rất mau khom người xuống: “Vâng, thần sứ đại nhân có gì phân phó?”

Bạn cần đăng nhập để bình luận