Mang Theo Trò Chơi Sinh Hoạt Trở Về Cổ Đại

Chương 805 -




"Có khi nào là vị quận chúa lúc trước gửi đồ tới?" Điền Đào Hoa nhìn động tác mở bọc đồ của Điền Đường tò mò đoán.
"Sẽ không phải chứ?" Điền Đường vừa nói, đưa tay mở cái bọc ra.
Bọc đồ này được bọc kỹ lại mấy lần, Điền Đường mở ra từng chút một, cuối cùng có thể thấy được tầng cuối cùng, sau khi mở ra thì thấy được trong bọc có y phục và đồ trang sức.
"Cái này có phải là đồ tơ lụa hay không?" Điền Đào Hoa trợn tròn mắt, "Còn có cả trang sức bằng vàng?"
Điền Đường cũng cảm thấy ngạc nhiên, mừng rỡ một chút, đặc biệt là vào thời điểm nhìn thấy mười mấy bộ quần áo xếp chỉnh tề trong bọc đồ, hai mắt nàng cũng phải sáng lên không ít.
Chỉ nhìn qua thôi cũng có thể thấy mức độ tinh xảo của những y phục này, so với quần áo được thưởng từ hệ thống cũng không hề thua kém, quan trọng hơn là những bộ y phục này mặc dù trông hoa lệ như vậy nhưng vẫn khiêm tốn so hơn với quần áo của hệ thống, coi như là cũng có thể mặc được hàng ngày.
Còn có đồ trang sức ở phía dưới, ngoài đồ trang sức bằng vàng bạc còn có một vài món là trang sức bằng bạch ngọc với ngọc bích hết sức xinh đẹp, mà tất cả đồ trang sức đều là đi theo bộ, có thể thấy mỗi một bộ đều có giá trị không hề nhỏ.
Y phục hoa lệ cùng với đồ trang sức quý giá như vật, trừ Quận chúa Minh Tâm ra, Điền Đường không nghĩ ra được còn ai có khả năng này nữa.
Nàng xem hết qua một lượt, rất nhanh đã có thể tìm được một phong thư ở dưới đáy.
Nội dung trong thư nói rõ những thứ này thực sự là Quận chúa Minh Tâm phái người gửi tới, ngoài những món đồ đó ra, Quận chúa Minh Tâm còn nhắc tới vấn đề số vàng lần trước.
Sau khi gấp lại lá thư, Điền Đường thấy Điền Đào Hoa vẫn đang chăm chú nhìn mình, nàng cười nói: "Đúng là Quận chúa Minh Tâm gửi tới, nói là áy náy vì lần trước đã vô cớ bắt ta, nên muốn đền bù."
Điền Đào Hoa nghe nói như vậy, tầm mắt lập tức rời khỏi những y phục hoa lệ và trang sức, nghiêm túc nhìn Điền Đường nói: "Nếu như lúc đó không phải là muội ở đó mà là một người khác, nhất định đã bị bắt đi rồi, hơn nữa nếu không phải muội đang ở trong khu an toàn, bị nàng ấy bắt đi rồi, há chẳng phải sẽ gặp phải nguy hiểm?"
"Đúng", Điền Đường cất lá thư vào phong thư, "Nếu như không phải là ta, có lẽ nàng ấy cũng không thể nói ra lời xin lỗi được nữa."
"Vậy muội còn… Còn đối với nàng ta tốt như vậy?" Điền Đào Hoa không nhịn được nói.
"Ta tốt với nàng ấy sao?" Điền Đường bật cười, "Nói cho cùng, dù là nàng ấy hay là ta đều chẳng qua là đang làm chuyện cần làm mà thôi, Đào Hoa tỷ, chuyện mỏ quặng là do chúng ta chủ động tới."
Điền Đào Hoa ngẩng đầu: "Nhưng muội muội, ngươi là vì muốn tốt cho bá tánh, tốt cho trấn Thần Linh mà?"
"Cho nên ta với Quận chúa Minh Tâm cũng chỉ là đứng trên lập trường của riêng mình mà thôi", Điền Đường vẫn mang nét cười trên mặt, "Nàng ấy là quận chúa, cao cao tại thượng quen rồi, nàng ấy muốn gặp người nào là gặp người đó, lại là đối với người có mơ ước có được đồ của nàng thì lựa chọn đầu tiên sẽ là tỏ ra không thân thiện, nếu đổi lại là ta, có lẽ ta cũng sẽ lựa chọn làm như vậy."
Điền Đào Hoa cau mày.
"Được rồi, Đào Hoa tỷ, nếu như tỷ không hiểu được cũng đừng suy nghĩ quá nhiều", Điền Đường bình tĩnh nói, đối với các vị tỷ tỷ, nàng luôn dùng phương thức thái độ tự nhiên nhất với họ, "Sau này nếu như có thể hiểu, tự nhiên sẽ hiểu được, nếu như không hiểu được cũng không có vấn đề gì, đã có ta ở đây."
Điền Đường vừa nói dứt lời, Điền Đào Hoa cũng vui vẻ nở nụ cười, ôm tài liệu đứng dậy: "Cũng đúng, dù sao những chuyện này không chừng chờ đến một ngày nào đó ta lại có thể nghĩ thông suốt, cũng không phải vội, muội muội, bọc đồ này ta đã đưa đến cho muội rồi, giờ ta tiếp tục đi làm việc."
"Được!" Điền Đường gật đầu cười.
Sau khi Điền Đào Hoa rời đi, Điền Đường lại nhìn những món đồ Quận chúa Minh Tâm gửi tới một chút, càng nhìn càng cảm thấy dường như Quận chúa Minh Tâm đã thực sự đã bồi thường cho nàng những món đồ trang sức trân quý nhất mà mình có.
Mặc dù hai người bọn họ lần đầu gặp mặt nhau không hề vui vẻ tốt đẹp gì, nhưng nàng phát hiện Quận chúa Minh Tâm này quả thật là một người tốt, tốt hơn rất nhiều so với tưởng tượng của nàng, dù những thứ này gửi tới trấn Thần Linh là có liên quan đến thân phận Thần sứ của Điền Đường, nhưng cũng vẫn đủ để chứng minh nàng ấy rất có thành ý.

Bạn cần đăng nhập để bình luận