Mang Theo Trò Chơi Sinh Hoạt Trở Về Cổ Đại

Chương 216 -




Chương 216:
“Lâm ca, ngươi không nói thì ta đi nói! Chuyện này ta nhất định phải tìm thần sứ đại nhân đòi một lời giải thích!!!
Điền Đường đi tới chỗ ngoặt, vừa lúc nghe được tiếng tranh chấp ở phía trước, hơi hơi nhướng mày.
Nàng nghe trong chốc lát, càng nghe càng cảm thấy buồn cười, thậm chí thiếu chút nữa nhịn không được cười ra tiếng.
Thấy mấy người phía trước tranh chấp thật lâu vẫn không có kết quả, nàng giơ tay vỗ vỗ mặt mình, thu hồi nụ cười lại, bày ra dáng vẻ nghiêm mặt dọa người đi ra ngoài: "Các ngươi tìm ta sao?”
“Ngươi......”
Điền Đường đột nhiên xuất hiện, làm cho mấy người tranh luận không thôi đều ngậm miệng lại.
Điền Đường nhìn về phía Lâm Thành Phúc.
Lâm Thành Phúc ôm quyền khom người nói: "thần sứ đại nhân.”
"Vừa lúc đi ngang qua, nghe được các ngươi nói muốn tìm ta," Điền Đường mỉm cười nói: "Có chuyện gì thì cứ nói thẳng đi, không cần phải che giấu, dù sao thôn Điền gia muốn phát triển, còn cần dựa sự hỗ trợ của chư vị.”
Khấu Nguyên Minh thật sự không nhịn được, tiến lên một bước nói: "thần sứ đại nhân, ta chỉ muốn hỏi tại sao lại đột nhiên gọi chúng ta đến đây rõ ràng hiện tại trấn Phong Thu phát triển vừa vặn? ”
Điền Đường ngẩng đầu nhìn hắn: "Ngươi cảm thấy hiện tại trấn Phong Thu phát triển được sao?
Khấu Nguyên Minh nghe ngữ khí nói chuyện của Điền Đường, luôn cảm thấy có chỗ nào không đúng, nhưng vẫn căng da đầu kiên trì nói: "Đương nhiên, hiện tại trấn Phong Thu đang đi vào quỹ đạo, chính là thời cơ mấu chốt để phát triển, Lâm ca đã tính toán xong chuyện kế tiếp trấn Phong Thu phải làm, thần sứ đại nhân lại đột nhiên gọi chúng ta trở về, thật sự là...... Thật sự là có chút......”
Kết hợp với nội dung tranh luận của mấy người vào trước đó, Điền Đường rất dễ dàng biết được nguyên nhân hắn nói như vậy: "Cho nên ngươi cảm thấy ta cố ý gọi các ngươi trở về, là bởi vì ta muốn đẩy người của mình đi quản sự trấn Phong Thu?”
Đã nói đến đây, Khấu Nguyên Minh không thể không kiên trì nói tiếp: "Ngoại trừ nguyên nhân này, ta không nghĩ ra cái gì khác.”
Điền Đường nở nụ cười, xoay người nhìn về phía Lâm Thành Phúc: "Còn ngươi, suy nghĩ của ngươi cũng giống như vậy sao?”
Lâm Thành Phúc lập tức lắc đầu: "Thần sứ đại nhân, kỳ thật ta đã sớm muốn trở về đi học, chỉ là không có thời gian, hiện tại có được cơ hội tốt như này, tự nhiên không thể tốt hơn.”
Điền Đường có thể nhìn ra suy nghĩ của Lâm Thành Phúc quả thật nhất trí với lời nói của hắn, lại nhìn Khấu Nguyên Minh vẫn không phục.
Vốn dĩ nàng còn muốn nói thêm cái gì khác, nhưng nếu trong lòng Lâm Thành Phúc hiểu rõ, những người này giao cho Lâm Thành Phúc quản sẽ tốt hơn.
"Được, ngươi nói ta đã biết," Điền Đường nhìn Khấu Nguyên Minh, "Các ngươi đã không muốn ở lại thôn Điền gia, chỉ cần có thể thi đậu lớp chồi, bất cứ lúc nào cũng có thể trở về trấn Phong Thu, về phần Mai Kỳ, chuyện thôn Điền gia còn cần hắn làm, hắn sẽ không ở lại trấn Phong Thu quá lâu, về chuyện này, các ngươi có thể yên tâm.”
Khấu Nguyên Minh nhìn thẳng về phía Điền Đường.
Điền Đường vẫn bình tĩnh như cũ: "Được rồi, không có việc gì thì ta đi trước, về sau có việc gì thì tùy thời đều có thể đến tìm ta, các ngươi nếu còn không rõ tình huống thôn Điền gia thì có thể tìm người hỏi thăm.”
Nói xong lời này, Điền Đường không có tiếp tục lưu lại, trực tiếp xoay người rời đi.
Chuyện hôm nay đối với nàng mà nói cũng không tính là đặc biệt, thậm chí là ở trong dự tính của nàng.
Lúc ban đầu, tất cả thôn dân đều không có văn hóa, trên cơ bản Điền Đường nói cái gì, các thôn dân sẽ làm như thế ấy, cho dù sau này đám người Bạch gia tới đây, cũng chưa từng có người sinh ra nghi đối với mấy chuyện trong thôn.
Đám người Khấu Nguyên Minh nghi ngờ về việc Điền Đường điều động nhân sự cũng nằm trong dự liệu.
Thậm chí theo trình độ tri thức tổng thể của thôn dân thôn Điền gia tăng lên, về sau tình huống như vậy còn có thể phát sinh lần nữa.

Bạn cần đăng nhập để bình luận