Mang Theo Trò Chơi Sinh Hoạt Trở Về Cổ Đại

Chương 1350 -




Điền Cúc Hoa gật gật đầu: "Ừm, hẳn là lúc trước khi xử lý công việc ở kinh thành, không xử lý tốt, một tháng nay, người đến kinh thành đều đang phát triển xây dựng, cũng không rảnh quan tâm chuyện trong cung."
Trong lúc hai người đang nói chuyện, đối phương đã được đưa đến trước mặt Điền Đường.
Vệ đội vừa buông người xuống, đối phương bắt đầu quỳ dập đầu: "Đại nhân tha mạng, đại nhân thứ tội, nô tài có tội, nô tài không nên ăn vụng, cầu đại nhân tha cho nô tài một mạng, cầu xin đại nhân, cầu đại nhân..."
Một trong số những người dẫn theo người tới chắp tay về phía Điền Đường: "Thần sứ đại nhân, chúng ta đã từng nhìn qua, phương hướng hắn chạy tới có không ít dấu vết của người ở, hẳn là còn có không ít người ở lại trong cung. ”
Điền Đường cẩn thận suy nghĩ một chút tình huống trong trí nhớ về lịch sử các triều đại, hình như bất kể là triều đại nào, chỉ cần thay đổi triều đại, thái giám cung nữ trong cung cũng sẽ không có kết cục quá tốt, nếu may mắn có thể rời khỏi cung sinh hoạt một lần nữa, nếu xui xẻo cũng chỉ có thể nghênh đón con đường cùng.
Còn có một bộ phận là sau khi triều đại thay đổi, triều đại mới chiếm hạ hoàng cung, những cung nữ thái giám này có lẽ cũng sẽ có một bộ phận một lần nữa ở trong cung lấy được một phần công việc.
Có lẽ là bởi vì từ vương triều phong kiến đến thành Thần Linh đều thay đổi quá nhiều, không chỉ riêng nàng, cho dù là Bùi Phong Bình trong lúc nhất thời cũng không nhớ tới nhân số trong hoàng cung có rất nhiều, những người mang đi vào trước đó cũng chỉ là một bộ phận nhỏ mà thôi.
Nghĩ tới đây, Điền Đường nghiêng đầu: "Lỗ Anh, ngươi dẫn một ít người đi qua đây để nhìn thử, lại đi vòng quanh hoàng cung một vòng, gọi tất cả mọi người còn ở lại trong cung lúc này đến đây, vừa lúc hiện tại chúng ta ở chỗ này, giải quyết dứt khoát chuyện này trước đi."
Lỗ Anh ôm quyền chắp tay: "Vâng."
Lỗ Anh mang theo người rời đi, Điền Đường nhìn không gian khai phá trước mặt, nơi này vừa vặn thích hợp dung nạp đủ người.
Sau khi xác nhận cần giải quyết vấn đề chỗ này, đội viên vệ đội lưu lại đi đến phòng phụ cận mang ghế và bàn tới, để Điền Đường ngồi xuống nghỉ ngơi.
Trong nháy mắt nhìn thấy bàn ghế, phản ứng đầu tiên của Điền Đường là bàn ghế trong hoàng cung không dễ đụng, dù sao đồ chơi này cũng là đồ cổ.
Cũng may nàng nhanh chóng lấy lại tinh thần, cảm thấy buồn cười cho suy nghĩ đột ngột của mình.
Tư duy quán tính làm cho nàng quên mất mình cùng thời đại với hoàng cung này, bàn ghế gì đó, lúc này nàng tùy tiện gọi người chế tạo, đặt thêm mấy trăm năm nữa cũng có thể xem như đồ cổ, hiện tại thật đúng là không tính.
Sau khi ngồi xuống, ánh mắt Điền Đường nhìn về phía xa xa, suy tư phải xử lý những thái giám cung nữ này như thế nào.
Những quý tộc hoàng thất kia đều bị nhốt lại, là bởi vì thân phận của bọn họ quả thật đặc thù, về phần thái giám cung nữ, bản thân những người này liền ở vào địa vị bị bóc lột, nếu lại trừng phạt bọn họ quả thật không thích hợp.
Nhưng cung nữ còn chưa tính, thái giám mà nói, thân thể bọn họ tương đối đặc thù, tùy tiện thả tất cả thái giám ra ngoài, cũng không biết là chuyện tốt hay là chuyện xấu.
Nhưng không thả ra khẳng định cũng không được, thân thể thái giám có đặc thù đến đâu, bọn họ cũng là người, hẳn là có quyền lựa chọn cuộc sống của mình.
Lúc nàng suy tư, người từ xa bị đưa tới càng ngày càng nhiều, khi đi tới gần, phản ứng đầu tiên của mọi người là quỳ xuống trước, sau đó cúi người dập đầu.
Điền Đường ngay từ đầu còn gọi người đứng lên, nhưng không ai dám, sau đó nàng cũng không kêu nữa, chờ toàn bộ đám người đến đông đủ, lại mở miệng nói chuyện.
Ước chừng qua khoảng một giờ, từng hàng người quỳ ở trước mặt Điền Đường, số lượng người còn nhiều hơn nhiều so với trong tưởng tượng của nàng, đồng thời cũng có thể tưởng tượng được trong khoảng thời gian này trong hoàng cung không có cung cấp thức ăn, những người này rốt cuộc là sống như thế nào.
Sau đó, Lỗ Anh mang theo người trở về, đi đến trước mặt Điền Đường nói chuyện: "Thần sứ đại nhân, người trong cung cơ hồ đều ở chỗ này, còn có vài người bị nhiễm bệnh nặng đang nằm ở trên giường, hành động không tiên, ta sai người canh giữ, chờ trước xử lý tốt chuyện của những người này, sau đó đi giải quyết bọn họ."
Lỗ Anh vừa dứt lời, các thái giám cung nữ đang quỳ bắt đầu run rẩy.
Điền Đường giật mình một chút, lúc phản ứng lại thì nở nụ cười: "Ngươi dùng từ hàm hồ không rõ, dọa người ta sợ hãi."
Xử lý, giải quyết, là những từ bọn họ tương đối thường dùng khi nói chuyện, dù sao thành Thần Linh hàng ngày chính là xây dựng, dùng hai từ này càng dễ hiểu hơn, nhưng lúc này Lỗ Anh mở miệng, vào tai các thái giám cung nữ, liền có ý khác.

Bạn cần đăng nhập để bình luận