Mang Theo Trò Chơi Sinh Hoạt Trở Về Cổ Đại

Chương 312 -




Bốn nhiệm vụ của thôn xóm cấp mười theo thứ tự là nhân khẩu thôn dân, số lượng phòng, đường ray gỗ cùng với xe ngựa.
Trong số đó, số lượng nhà ở đã đạt tiêu chuẩn sau khi đồng thời xây dựng và thay thế những ngôi nhà ban đầu ở trấn Phong Thu, đã đạt tới tiêu chuẩn, số lượng xe ngựa cũng đã đủ, chỉ còn lại số lượng thôn dân và số lượng đường ray bằng gỗ là vẫn chưa đạt tiêu chuẩn.
Đường ray gỗ có được nhờ nâng cấp thôn xơm cấp 9, tương đường với đường đất nhưng chuyên dùng để vận chuyển, kéo hàng hóa.
Đường ray gỗ cũng tương tự như đường sắt, chỉ khác là đường sắt chuyên dùng cho toa tàu, trong khi đường ray bằng gỗ được sử dụng đặc biệt cho xe ngựa.
Ký ức sâu sắc nhất trong đầu Điền Đường chính là "Thư đồng văn, xa đồng quỹ*", trước khi phát hiện ra dấu tích của đường ray gỗ, rất nhiều người đều cho rằng "xa đồng quỹ" chỉ là khoảng cách bánh xe thống nhất, thực tế xe cùng đường ray cũng có nghĩa là tương ứng khoảng cách bánh xe ngựa với đường ray gỗ.
(*): sách cùng chữ, xe cùng đường: Hình dung sự thống nhất của thiên hạ.
Bánh xe của xe ngựa bị giới hạn bởi kích thước của thanh đường ray bằng gỗ, khoảng cách giữa các thanh đường ray bằng gỗ là khoảng cách mà một con ngựa có thể chạy và sải bước, theo cách này, cỗ xe không chỉ có thể được kéo bằng mã lực, mà còn bằng lực lăn của thanh ray và bánh xe bằng gỗ để đi về phía trước.
Với sự nỗ lực phối hợp của đôi bên, đối với ngựa, sự mệt mỏi mỗi khi kéo hàng cũng có thể giảm đi rất nhiều.
Trước mắt chuyện quan trọng nhất của thôn Điền gia vẫn là vận chuyển từ cửa thành vào đến trung tâm, thôn xóm cấp 10 yêu cầu 1000 mét đường ray gỗ, không quá dài, Điền Đường xây dựng đường ray gỗ cách đường chính không xa, để thuận tiện cho lực kéo của xe ngựa trên đoạn đường này.
Sau khi Điền Đường trở về, lập tức cho xây đường ray gỗ.
Tốc độ xây dựng đường ray gỗ không chậm, mỗi đoạn đường ray gỗ chỉ cần 20 phút là có thể xây dựng, cùng lúc xây dựng đường ray gỗ dài 1000 mét chỉ mất 20 phút.
Không còn vấn đề gì liên quan đường ray gỗ, vấn đề duy nhất cần giải quyết là số lượng thôn dân còn lại.
Số lượng thôn dân hiện nay là 1999, mà yêu cầu đề nâng cấp là 2000 người, chỉ người cuối cùng.
Điền Đường hít sâu một hơi, nàng ngàn tính vạn tính, nhưng chưa từng nghĩ tới sẽ chỉ thiếu đúng một người.
"A!!!"
"Cứu mạng!!!"
Điền Đường giật mạnh rèm xe.
"Thần sứ đại nhân, thần sứ đại nhân cứu mạng!!!"
Điền Đường vội vàng nhảy xuống xe ngựa, sau khi nhìn rõ bộ dáng của đối phương không khỏi tức giận: “Biết mình sắp sinh mà còn ra ngoài làm việc?!!!”
Người trước mắt đang mang thai, cả người đã đứng không vững, mệt mỏi ngồi trên mặt đất.
Bạch Quán Chúng theo sau bước trên xe ngựa xuống, cũng hơi hoảng: "Ở nơi này không tìm thấy bà đỡ, phải làm sao bây giờ?"
Trong khoảng thời gian này, rất nhiều người lần lượt đến thôn Điền gia, nhưng cho tới bây giờ chưa đứa trẻ nào sinh ra ở thôn Điền gia, Điền Đường cũng không nghĩ tới vấn đề này, kiếp trước nàng không tiếp xúc với chuyện sinh con, lúc này gặp phải tình huống này, cau mày, trong lúc nhất thời không biết nên phản ứng như thế nào.
Bạch Quán Chúng sau khi nói xong, nàng mới xoay người đối mặt với hắn: "Bạch đại phu, ngươi là đại phu, có thể giúp đỡ đẻ đúng không?"
Mặt Bạch Quán Chúng lộ vẻ khó xử: "Có thể thì có thể, ta từng đỡ đẻ mấy lần, nhưng..."
Điền Đường nghe thấy giọng nói của Bạch Quán Chúng, nhìn về phía đối phương: "Để Bạch đại phu đỡ đẻ cho ngươi, ngươi nguyện ý không?"
Phụ nhân nằm trên mặt đất, cả người đều không có lực, dường như không thể lên tiếng, sau khi Điền Đường nói chuyện, suy yếu nhỏ giọng nói: "Nguyện ý, cầu xin Bạch đại phu đỡ đẻ cho ta, Bạch đại phu, xin ngươi."
Đúng lúc này, một nam nhân từ xa chạy tới, vội vàng ôm lấy phụ nhân: "Phu nhân!"
Điền Đường nhíu mày: "Ngươi biết rõ phu nhân ngươi sắp sinh, còn bảo nàng ta ra ngoài làm việc?"

Bạn cần đăng nhập để bình luận