Mang Theo Trò Chơi Sinh Hoạt Trở Về Cổ Đại

Chương 742 -




Nàng hiểu rất rõ năng lực của mình, muốn nàng tiến vào trường học để làm lão sư, hoặc là đưa ra một ít ý kiến hay, nàng miễn cưỡng có đủ tư cách, những thứ như chế độ khảo hạch bổ nhiệm này, kiếp trước nàng có thể biết được một số tin tức công khai, nhưng về phần chi tiết thì nàng lại không hề có quá nhiều đầu mối.
Từ Triết ngồi ở bên cạnh của Điền Đường, cầm bút chờ để ghi chép bất cứ lúc nào, nghe Điền Đường nói chuyện xong liền ngẩng đầu nhìn Bùi Phong Bình: "Lão sư, chi tiết mà chúng ta quyết định trong cuộc họp, học sinh sẽ ghi chép từng chi tiết một, nhưng cuối cùng e rằng vẫn còn cần người sửa chữa lại.”
Bùi Phong Bình gật đầu: "Nếu như có chuyện gì cần đến ta, ta tất nhiên sẽ không từ chối, hơn nữa chuyện khảo hạch bổ nhiệm ở trấn Thần Linh cũng cực kỳ quan trọng, quả thật không thể làm qua loa, mọi người phải cùng nhau quyết định thì mới đúng."
"Ta cũng nghĩ như vậy," Điền Đường mỉm cười, "Sự phát triển trong tương lai của trấn Thần Linh cần được tiến hành theo mọi hướng, không phải chỉ có một người mới có thể quyết định, cho dù là ta, cũng không thể nào quyết định tương lai của trấn Thần Linh."
Nói xong câu đó, Điền Đường đã ngẩng đầu lên để nhìn mọi người, chú trọng quan sát vẻ mặt thay đổi của đám người Triệu Đồ, thấy mấy người họ đều lộ vẻ trầm tư, nhưng vẫn không nói gì như cũ, chỉ có thể chủ động mở miệng: "Chế độ khảo hạch nhân viên quản lý của trấn Thần Linh phải cộng thêm điểm thi văn hóa, điểm này cũng không sai, nhưng với tình huống của trấn Thần Linh hiện giờ, nếu chỉ có thành tích văn hóa, không có năng lực thực tiễn, vậy thì cũng không được."
Lý Nhị Trụ ngồi ở một bên vẫn nhìn chăm chú vào vẻ mặt thay đổi của Điền Đường, sau khi Điền Đường nói xong, hai người họ liếc nhau, hắn lập tức chủ động nói tiếp: "Nếu chỉ dựa vào thi cử để chọn người, đều chỉ chọn ra được mọt sách, vậy thì thật sự cũng không có ý nghĩa gì?"
Lâm Thành Phúc theo sát ở phía sau mở miệng: "Triệu đại nhân, Lâu đại nhân, cùng với Hà đại nhân và Quách đại nhân đều xuất thân từ tiến sĩ, lại có nhiều năm kinh nghiệm làm huyện lệnh, nhưng vẫn chưa tiếp xúc quá nhiều với chương trình học của trấn Thần Linh, lấy thành tích thi cử của trấn Thần Linh làm tiêu chuẩn, thật quá là bất công với mấy vị đại nhân này.
Từ Triết không nói gì, yên lặng cúi đầu rồi nhanh chóng ghi lại ý kiến của mọi người.
Trên thực tế, lúc này hắn cũng không thích hợp lên tiếng, dù sao hắn cũng đã từng là sư gia của Triệu Đồ, nếu hắn nói như vậy, sẽ bị người ta cho rằng hắn thiên vị Triệu Đồ, cho nên hắn mới lựa chọn không nói ra lời nào.
Điền Đường cũng không thích hợp lên tiếng, đám người của Triệu Đồ cũng vậy, Bùi Phong Bình cũng vậy, chọn tới chọn lui, người thích hợp nhất vẫn là Lý Nhị Trụ và Lâm Thành Phúc.
Đến bây giờ, việc quản lý trấn Thần Linh đã trở thành một cái vòng xã hội nhỏ, ở trong vòng tròn này, trên cơ bản đều là người mà Điền Đường đã tán thành, nàng cũng biết trước mắt tuyệt đại đa số những người này đều là quan viên tốt suy nghĩ vì bá tánh.
Nhưng nếu đã là một vòng tròn nhỏ, dù tất cả mọi người có thể hình thành một sợi dây liên kết đối với bên ngoài, ở một ít chi tiết nhỏ, cũng sẽ có từng người có tâm tư riêng.
Điền Đường thật sự không muốn đối mặt với cục diện như vậy, nhưng sự thật chuyện khảo hạch bổ nhiệm là chuyện quá quan trọng, mà chuyện trọng yếu như vậy mà lại "lục đục với nhau" cũng là chuyện hợp tình hợp lý.
Muốn xác nhận một bộ phương án về hệ thống quản lý thích hợp với trấn Thần Linh cũng không thể xác nhận kết quả trong một lần cuộc họp, sau lần cuộc họp đầu tiên, phía sau cũng liên tục trải qua vài lần cuộc họp nữa, đôi khi Điền Đường sẽ tham gia, đôi khi chỉ có Lâm Thành Phúc và Từ Triết cùng nhau tham gia, sau đó báo cáo kết quả cuối cùng cho Điền Đường.
Bùi Phong Bình làm người biên soạn, cũng phải đi đến cuộc họp rất nhiều lần, để sửa chữa lại phương án.
Số lần cuộc họp quá nhiều, có đôi khi ngay cả Điền Đường nghe được cuộc họp sẽ lại được tổ chức, trong lòng cũng sẽ sinh ra cảm xúc bài xích, không muốn động não để đi theo cuộc họp.
Cũng may càng về sau, càng có thể thấy được phương án đã trở nên hoàn chỉnh hơn, ít nhiều đã khiến cho tâm tình của Điền Đường cảm thấy thoải mái hơn một chút.

Bạn cần đăng nhập để bình luận