Mang Theo Trò Chơi Sinh Hoạt Trở Về Cổ Đại

Chương 612 -




Thạch Hùng ngẩng đầu lên liếc một cái, vốn dĩ chỉ tùy tiện ngẩng đầu lên nhìn thôi nhưng ngay khi tầm mắt của hắn dừng ở trên thư thì lập tức bị nội dung của thư làm kinh ngạc, vì thế ánh mắt tưởng như vô ý lướt qua cuối cùng lại không cách nào dịch chuyển qua chỗ khác được.
“Đây là…?!”
“Bản đồ.” Lý Nhị Trụ trầm giọng nói, nắm lấy lá thư, không phải, là đem bản đồ đặt trên bàn: “Hiện tại phạm vi của trấn Thần Linh bao gồm hai huyện lị lớn là huyện Dương Nam và huyện Khê Lâm, cộng thêm xung quanh là núi rừng vây quanh trấn nhỏ. Mà từ khi Thần Sứ đại nhân thu huyện Dương Nam vào dưới trướng thì rất nhanh đã cho người bắt đầu sửa chữa đường đến phủ Lâm Xuân của huyện Dương Nam rồi.”
“Việc này thì ta biết.” Thạch Hùng nhanh chóng tiếp lời: “Ta nhớ rõ việc sửa chữa lại đường chính đã nhận được sự chấp thuận của Văn đại nhân.”
"Con đường này chính là đường chính trước khi sửa chữa." Lý Nhị Trụ chỉ vào bản đồ miêu tả: “Nơi này là trấn Thần Linh, trong phạm vi của trấn Thần Linh, toàn bộ đều bị khu vực an toàn bao phủ, cũng hàm ý chúng ta nơi này có thể tự đảm bảo an toàn tuyệt đối, mà nơi này, chính là quan đạo đã được sửa chữa trong thời gian này.”
Thạch Hùng nhìn chằm chằm quan đạo trên bản đồ: “Ý nghĩa của màu đen là đường chính đã được sửa?”
“Đúng vậy.” Lý Nhị Trụ lập tức gật đầu: “Theo như lời trong thư thì ban đầu chiều rộng của đường chính giữa hai nơi chỉ có 3 mét, sau khi được sửa chữa thì độ rộng đã có thể lên tới 7 mét. Cho đến bây giờ quan đạo giữa hai nơi đã sửa chữa hơn phân nửa rồi, sau mấy ngày nữa sẽ hoàn tất việc sửa chữa.”
Thạch Hùng ngẩng đầu lên tức thì.
Lý Nhị Trụ rút từ trong bản đồ ra một lá thư khác: “Việc sửa chữa quan đạo giữa hai nơi đã được Văn đại nhân gật đầu đồng ý, đến lúc đó hoàn thành sửa chữa rồi ắt hẳn Văn đại nhân sẽ tự mình đi trước thị sát.”
Thạch Hùng đột nhiên ý thức được cái gì đó.
“Hiện nay việc sửa chữa đường chính tựa như việc sửa chữa đường ở huyện Dương Nam vậy, đường mà Trấn Thần Linh bỏ vốn sửa chữa sẽ vòng quanh khu vực an toàn. Chiều rộng của đường chính là 7 mét, dù có là một đoạn đường ngắn thì cũng có thể chứa hơn trăm đến ngàn người.”
Lý Nhị Trụ chỉ vào trong thư: “Trên thư còn nói nếu Văn đại nhân bằng lòng thì hắn ta có thể đến huyện Dương Nam nhìn xem.”
Thạch Hùng nhíu mày: “Quãng đường từ phủ Lâm Xuân đến huyện Dương Nam không hề ngắn, bây giờ hắn ta muốn đến thì phải làm sao?”
“Tề Duệ Đạt - Tề đại nhân tự mình gửi thư, Văn đại nhân nhìn thấy rồi, Thạch đại nhân nghĩ Văn đại nhân có bằng lòng không?” Lý Nhị Trụ vẫn cười như cũ.
Thạch Hùng rất nhanh đã phản ứng lại, trong mắt cũng nhuốm thêm ý cười: “Trên đường từ phủ Lâm Xuân đến huyện Dương Nam, trong tất cả các đường chỉ có thể đi qua đường chính.”
“Trừ khi là đồ ngốc không đi trên đường bằng phẳng mà lại muốn đi đường nhỏ gập ghềnh.”
Lý Nhị Trụ nói xong, ngón tay dừng ở “đường chính” trên bản đồ.
Vùng màu đen chiếm gần hết khu vực đường chính giữa hai nơi, chỉ còn phần cuối gần tới phủ Lâm Xuân là chưa được sửa xong, dựa theo tốc độ sửa chữa trong quãng thời gian này thì chỉ vài ngày nữa là có thể hoàn tất việc sửa chữa rồi.
Đường chính rộng tới 7 mét, vai trò của nó đã không chỉ là đường chính nữa.
Tại phủ nha môn phủ Lâm Xuân.
“Đại nhân, thuộc hạ có chuyện quan trọng muốn bẩm báo.”
“Chuyện gì?” Văn Bình đặt quyển sách trong tay lên giá sách, ngoảnh đầu lại nhìn người tới.
Người tới không phải bị cáo mà là Mã Thái.
Sau khi Văn Bình quay đầu lại thì Mã Thái tiến lên vài bước: “Đại nhân, mấy ngày qua thuộc hạ điều tra phát hiện ra được một chuyện, tuy chưa có căn cứ xác thực xác minh nhưng dù thế nào cũng không dám giấu đại nhân.”
Văn Bình nhíu mày: “Ngươi nói đi.”
“Đại nhân.” Mã Thái lại tiến lên vài bước: “Thuộc hạ nghĩ Tề đại nhân có lẽ lành ít dữ nhiều.”
“Ngươi nói cái gì?!” Văn Bình bỗng dưng trừng mắt nhìn hắn.
“Đại nhân, nếu đại nhân không tin, ngài có thể lấy lá thư gần đây nhất của Tề đại nhân và của trước kia để đối chiếu, có lẽ sẽ phát hiện ra vấn đề trong đó.” Về vấn đề tin tức, ngay từ đầu Mã Thái không nghĩ ngay đến chuyện của Tề Duệ Đạt, nhưng trong khoảng thời gian này dù hắn điều tra thế nào cũng không tra ra được sự khác thường của Lưu Tam, chỉ có thể thay đổi phương hướng, ai ngờ hắn lại phát hiện ra điểm dị thường ở chôpx Tề Duệ Đạt.

Bạn cần đăng nhập để bình luận