Mang Theo Trò Chơi Sinh Hoạt Trở Về Cổ Đại

Chương 599 -




Mai Kỳ đóng quyển vở bài tập lại : “Trấn Thần Linh không được lãng phí lương thực, những đồ ăn không ăn hết thì các ngươi có thể mang đi, nhưng mà không phải bây giờ. Bây giờ ta sẽ đưa các ngươi đi lấy quần áo để tắm rửa, sau khi tắm xong có thể quay lại lấy đồ ăn.”
“Chắc chắn chúng ta sẽ không lãng đồ ăn.” Mấy người này lập tức gật đầu, trong lòng thở phào nhẹ nhõm. Nếu bọn họ lãng phí lương thực, trong lòng sẽ cảm thấy áy náy.
Lúc sau, Mai Kỳ dẫn bọn họ tới nhà tắm để tắm rửa.
Nhà tắm hiện giờ đã không phải là nhà tắm giống thôn Điền gia lúc trước nữa, mà dựa vào cơ sở cũ rồi tiến hành mở rộng. Nhà tắm hiện giờ lớn hơn nhà tắm trước kia gần 10 lần, có thể tắm rất nhiều người cùng tắm một lúc.
Nhà tắm ban đầu là một kiến trúc đặt xuống, không phải xây lên từ bản vẻ. Cũng may bố cục nhà tắm và cách xây hệ thống nước không khó. Lúc quyết định muốn mở rộng nhà tắm, Mai Kỳ đã đi tìm một số thợ mộc có tay nghề tốt, nhờ bọn họ dựa vào bản thiết nhà tắm ban đầu để xây dựng nhà tắm công cộng, lúc đó mới có nhà tắm như hiện giờ.
Nhà tắm công cộng mới xuất hiện tạo điều kiện cho người dân rất nhiều, cho dù là những người keo kiệt không muốn bỏ tiền cũng thi thoảng tới nhà tắm để tắm rửa cho sạch sẽ.
“Mao ca, trấn Thần Linh này không giống trong tưởng tượng của chúng ta.” Trong đám người vẫn có người không nhịn được mà nhỏ giọng nói chuyện cùng người bên cạnh.
Mao Chính Kiếm gật đầu: “Đúng là không giống thật.”
Hắn ngẩng đầu, nhìn nhà tắm lớn đột nhiên xuất hiện trước mắt, trong lòng cảm thấy phức tạp khó nói.
Mao Chính Kiếm đi theo Tề Duệ Đạt năm sáu năm. Vì Tề Duệ Đạt tốt tính, đối xử với bọn họ rất tốt nên bọn họ vẫn luôn bằng lòng đi theo, cho dù lần này bị bắt hắn cũng chưa từng nghĩ đến việc phản bội.
Nhưng mà chỉ trong một thời gian ngắn như vậy, trong lòng hắn lại dần muốn phản bội để hướng về trấn Thần Linh.
Lý trí nói cho hắn điều này không đúng, nhưng cảm tính lại nói rằng trấn Thần Linh là một địa phương rất tốt, không chỉ hắn mà những huynh đệ của hắn cũng dần hướng về trấn Thần Linh , nếu không thì đã không nói những lời vừa rồi.
Mao Chính Kiếm hít sâu một hơi, tự nhủ rằng bây giờ mình không nên nghĩ về vấn đề này. Hắn có thể đứng về phía trấn Thần Linh, nhưng tuyệt đối không thể phản bội Tề Duệ Đạt, nếu không muốn bị mang danh là bất nhân bất nghĩa.
“Tới nơi rồi, các ngươi vào đi. Mỗi người một gian, nước có thể mở ở tay cầm trong nhà tắm, bên trái là nước ấm, bên phải là nước lạnh. Nhiệt độ nước có thể thoải mái mà điều chỉnh cho phù hợp. Đây là quần áo của các ngươi, bởi vì các người đang trong trường hợp đặc thù nên mới được miễn phí. Sau các ngươi kiếm được tiền rồi thì nhớ về đây trả quần áo. Đây là tiền xu, cho các người dùng tạm, không cần phải trả đâu vì phí tắm cũng không tốn bao nhiêu.”
Mai Kỳ nghiêm túc nói, những việc này chính là công việc hàng ngày của hắn, cho nên hắn làm rất thành thạo.
Sau khi dẫn bọn họ tới nhà tắm, Mai Kỳ tìm bừa một chỗ ngồi xuống, lấy bài tập từ trong cặp ra tiếp tục tập trung làm bài.
Mao Chính Kiếm quay đầu lại nhìn qua thấy bộ dạng này của Mai Kỳ, khóe miệng không nhịn được mà giật giật.
Hắn biết đây là bài tập về nhà, nhưng hắn không Mai Kỳ sẽ nghiêm túc như vậy. Thừa một chút thời gian cũng không muốn bỏ lỡ, rõ ràng Mai Kỳ làm việc ở trấn Thần Linh đã có thể kiếm tiền rồi, nghiêm túc học như vậy làm gì?
Mao Chính Kiếm không hiểu Mai Kỳ đang nghĩ gì, nhưng hắn và Mai Kỳ không thân nên cũng không dám đi lên hỏi, rất nhanh hắn đã bị mọi người thúc giục vào tắm rửa.
Đám người Mao Chính Kiếm ở trấn Thần Linh một thời gian rồi, chỉ là hắn vẫn luôn ở trong đại lao. Lần này chính là lần đầu tiên bọn họ được chứng kiến sự thần kỳ của trấn Thần Linh từ ăn cơm, tắm rửa, sinh hoạt, tất cả mọi thứ ở nơi này đều mới lạ đối với bọn họ.

Bạn cần đăng nhập để bình luận