Mang Theo Trò Chơi Sinh Hoạt Trở Về Cổ Đại

Chương 514 -




“Cha, vậy người” Thạch Vĩ Minh cẩn thận hỏi.
"Ngươi không phải nói ta quan sát sao, vậy lại quan sát xem.” Thạch Hùng vỗ vào cái bàn, hung tợn nói, "Đem cải trắng đưa xuống phòng bếp, binh lính trong doanh trại cũng đã lâu rồi không được ăn cải trắng tươi như vậy.”
Thạch Vĩ Minh nở nụ cười: "Được rồi!”
Khách điếm Duyệt Lai ở huyện Dương Nam.
Đại sảnh giao dịch đã hiện ra ở trước mặt của Điền Đường.
Sau khi đặt thuốc giảm đau lên kệ, nàng rất nhanh liền dời tầm mắt về chỗ yêu cầu của nhiệm vụ trấn nhỏ đạt cấp bốn.
Sau khi thăng cấp, trấn nhỏ đạt cấp hai, cấp ba, mỗi một lần như vậy đều sẽ có yêu cầu tương đối đặc thù, trấn nhỏ đạt cấp hai là nơi sinh sống, tổng sản phẩm và vận chuyển, trấn nhỏ cấp ba lại là khu an toàn và trấn đạt cấp bốn lại thay đổi thành hai thứ khác, là số lượng học sinh và số lượng ruộng tốt.
Từ sau khi thăng cấp lên trấn nhỏ, số lượng ruộng tốt vẫn không có tăng thêm, nàng cũng dự định gia tăng thêm một ít, tăng thêm khoảng mười mẫu ruộng tốt, đối với nàng của trước kia mà nói cũng sẽ tương đối phiền toái, nhưng đối với nàng của hiện tại mà nói thì lại đơn giản hơn rất nhiều, cũng rất dễ dàng có thể đạt tới chỉ tiêu.
Nhưng số lượng học sinh tiểu học, lại có chút kỳ quái.
Nàng xem xét một chút về số lượng cư dân trước mắt của trấn Thần Linh, đối chiếu với số lượng trường học, cùng với tình huống về tuổi tác, vân vân, rất nhanh liền phát hiện ra điểm chênh lệch bên trong, tổng thể mà nói, số học sinh nam so với học sinh nữ nhiều hơn không ít.
Đương nhiên, chuyện này kỳ thật cũng không có vấn đề gì.
Trên thực tế, bản thân của trấn Thần Linh chủ yếu đều là nam nhân, điều này cũng có liên quan đến nguồn gốc của sự gia tăng dân số của trấn Thần Linh, cho dù là lưu dân, tù nhân hay binh lính, chủ yếu đều là nam giới, nói một cách tương đối, nữ nhân cũng không dễ dàng xuất hiện ở trong các nhóm như vậy.
Nhưng vấn đề sau khi so sánh số lượng học sinh của trấn Thần Linh, thì tỷ lệ nam nhân vẫn cao hơn.
Đối với nữ nhân, bất kể là học sinh từ lớp vỡ lòng, hay là học sinh tiểu học chân chính và nhập học theo phương thức bình thường, nữ nhân rõ ràng đều ít hơn.
Nói một cách đơn giản, giả sử có 1.000 người, trong đó sẽ có 700 nam và 300 nữ.
Nếu nói số lượng học sinh nên có tỷ lệ này, nhưng với tình huống hiện tại, nếu lấy tỷ lệ cực đoan mà tính toán, số lượng nam là 350 người, còn nữ là 140 người, bằng một nửa số học sinh nam, một nửa vẫn kém khoảng 10 học sinh nữ.
Chênh lệch này không tính là quá lớn, nhưng quả thật tồn tại, nhưng nếu không cẩn thận tính toán xác nhận, chênh lệch nhỏ như vậy rất khó phát hiện..
Nếu như không phải là vì nhiệm vụ thăng cấp trấn nhỏ lần này, có thể Điền Đường cũng không hề chú ý đến vấn đề này.
Điền Đường như thế nào cũng không nghĩ tới, rõ ràng đã có nàng ở đây, còn có cả Điền Kim Hoa đứng ở địa vị cao như vậy, dân chúng của trấn Thần Linh lại còn có một nhóm người lại tồn tại suy nghĩ trọng nam khinh nữ.
Nàng mở cửa phòng ra.
Từ Triết và Ứng Liên đều đang ở trong phòng họp cách đó không xa, thấy Điền Đường đi ra, liền lập tức đứng dậy: "Thần sứ đại nhân."
“Ta định trở về trấn Thần Linh một chuyến, Ứng Liên, chuyện của ngươi đã xong chưa?”
Ứng Liên không nghĩ tới Điền Đường sẽ hỏi đến nàng, còn chưa kịp chuẩn bị, nàng phải suy nghĩ một hồi thì mới gật đầu: "Ta cũng khá bận rộn, trên cơ bản đã có rất nhiều chuyện đều đã đi vào quỹ đạo, kế tiếp chỉ cần từng bước mà tiến hành là được.”
“Được, vậy ngươi theo ta về trấn Thần Linh cũng không có vấn đề gì chứ?” Điền Đường nhìn nàng, trong ánh mắt của nàng còn mang thêm vài phần tức giận, nhưng rất nhanh sau đó liền khôi phục lại bình tĩnh, chỉ lẳng lặng nhìn Ứng Liên, hỏi ý kiến của nàng.
“Không thành vấn đề, ta có thể cùng thần sứ đại nhân trở về.” Ứng Liên lần này cũng không suy nghĩ thêm nữa, lập tức đồng ý.
Từ Triết đứng ở một bên, há miệng.
Điền Đường đã quay đầu: "Đành làm phiền Từ sư gia ở lại huyện Dương Nam để xử lý công việc, chuyện lần này trở về trấn Thần Linh, Từ sư gia cũng không tiện ở đó.”

Bạn cần đăng nhập để bình luận