Mang Theo Trò Chơi Sinh Hoạt Trở Về Cổ Đại

Chương 426 -




Cho dù là bản thân nàng, cũng không dám nói có thể hoàn toàn đồng cảm được với những ngày tháng mà Ứng Liên trải qua trong quá khứ.
“Để nàng đi xử lý đi, đối với chuyện này nàng thích hợp hơn so với ta.” Điền Đường còn nói thêm, quyết định để cho Ứng Liên toàn quyền xử lý việc này.
Ngoài cửa, Ứng Liên sau khi nói xong, trong đám người các nữ nhân đều lặng lẽ đi tới bên cạnh người Ứng Liên.
………
“Lâu đại nhân, người kia tên Điền Đường, dán bố cáo chiêu công ở cửa khách điếm, nói là ghét bỏ đường bên ngoài khách điếm quá tàn, muốn nhận người đến làm đường.”
Bút trong tay Lâu Đồng Nghĩa dừng một chút, trên giấy có một giọt mực đen rơi xuống.
Hắn bình tĩnh cầm bút gác lên trên nghiên mực, ngẩng đầu nhìn người tới: “Cẩn thận nói lại một chút rốt cuộc là chuyện như thế nào?”
“Thưa Lâu đại nhân, chuyện là như thế này, sáng sớm hôm nay có bá tánh lúc đi ngang qua khách điếm thấy bên ngoài khách điếm dán bố cáo, lền mang theo lòng hiếu kì tiến đến xem…” Thủ hạ một năm một mười báo cáo chuyện phát sinh ở bên ngoài khách điếm, sau đó ngẩng đầu lên nhìn Lâu Đồng Nghĩa, chờ hắn trả lời.
Lâu Đồng Nghĩa nhíu mày, trong mắt tràn đầy vẻ khó hiểu: “Cũng chỉ là bởi vì ghét bỏ đường xấu, liền chiêu công nhân làm sửa đường sao?”
“Đúng, trước mắt đến xem thì là như vậy, đại nhân, chúng ta có cần phải làm chút gì đó hay không? Nếu cứ để như vậy tâm của những bá tánh đó chỉ sợ sẽ bị người nọ thu nạp lại.” Thủ hạ dò hỏi.
“Nàng muốn bá tánh để ý cùng hướng về nàng có ích lợi gì chứ?” Lâu Đồng Nghĩa nói, một lần nữa chấp bút, thay đổi một tờ giấy trắng khác viết xuống trên giấy hai chữ “Điền Đường”, lại thấp giọng nỉ non: “Theo ta được biết, hiện giờ thiên hạ cũng không có gia đình họ ‘Điền’ giàu có, người gọi là Điền tiểu thư này lại từ đâu mà đến đây?”
“Đại nhân có ý gì?”
Lâu Đồng Nghĩa còn đang rối rắm tên của Điền Đường: “Chẳng lẽ nàng họ Đường? Nếu là họ Đường mà nói ngược lại quả thật có mấy nhà, không được, ngươi vẫn nên đi điều tra thư xem rốt cuộc bọn họ có lai lịch gì, chỉ có xác nhận được lai lịch của bọn họ mới có thể làm bước tiếp theo của kế hoạch, hiện giờ chỉ là làm đường liền để bọn họ làm đi thôi, chút chuyện này cũng không xốc dậy được sóng gió gì.”
“Vâng, đại nhân, thuộc hạ đi làm ngay.”
Trong khách điếm, Điền Đường hoàn toàn không phát hiện ra chuyện này, có điều nàng cũng không thèm để ý, dù sao cho Lâu Đồng Nghĩa đi tra, nếu hắn thật sự điều tra theo hướng những gia đình giàu có thì tính là tra cả đời hắn cũng không tra ra được kết quả gì.
“Thần sứ đại nhân, tất cả mọi người đều được an bài xong, tin tức chúng ta nhận người mỗi ngày cũng đã được truyền ra, tin rằng lúc sau còn sẽ có người chủ động lại đây.” Lý Nhị Trụ cười nói.
“Tốt.” Điền Đường gật đầu, lúc đang định nói chuyện trước mắt nàng bỗng nhiên nhảy ra thông báo mới.
[Chúc mừng người chơi, độ trung thành của cư dân trấn nhỏ Lý Nhị Trụ với người chơi đạt 100%, khen thưởng bạc *200 lượng, điểm số năng lực *3, giá trị danh vọng +1]
Điền Đường: ???
Nàng nhìn Lý Nhị Trụ đang cười ha hả, hoàn toàn không hiểu tại sao lại có thông báo này: “Ngươi giải thích cho ta thử xem, vì sao thời điểm này độ trung thành lại đạt đến 100%?”
Lý Nhị Trụ lộ vẻ mặt khiếp sợ: “Mẹ kiếp thật sao?!!!”
Điền Đường mang theo nghi hoặc mà hỏi thăm, nàng cũng không nghĩ tới Lý Nhị Trụ còn kích động hơn nàng nhiều, hắn cũng liên tục hỏi lại rất nhiều lần, rốt cuộc chuyện đó có phải là thật hay không.
Nếu như không phải hắn vẫn còn sót lại một chút lý trí, nếu không hắn cũng sẽ run rẩy rồi.
Trong khoảng thời gian này độ trung thành của những người đi theo bên cạnh của Điền Đường đều đã đạt tới 100%, duy nhất vẫn có Lý Nhị Trụ là vẫn luôn chưa vượt qua được rào cản kia, đừng nói là Lý Nhị Trụ, ngay cả Điền Đường, thỉnh thoảng cũng sẽ tò mò rốt cuộc là vì sao hắn lại không thể đạt tới được.

Bạn cần đăng nhập để bình luận