Mang Theo Trò Chơi Sinh Hoạt Trở Về Cổ Đại

Chương 422 -




Công việc sửa chữa của Điền Đường vừa làm xong được một phần đã bị mấy người trong lòng toàn là sự nghiệp kéo mang tới trung tâm đại đường của khách điếm mở cuộc họp.
“Lâu Đồng Nghĩa huyện lệnh huyện Dương Nam đối với công việc trong huyện cũng không mấy để ý, nhưng làm người lại vô cùng cẩn thận, một khi chúng ta có dị động rất dễ bị hắn phát hiện ra.” Từ Triết đem tư liệu mà hắn nghe ngóng được trong khoảng thời gian này trải ra giữa bàn: “Trước mắt quân đội huyện Dương Nam tổng cộng có một ngàn người, là Lâu Đồng Nghĩa đặc biệt đi tìm Văn Bình cầu người tới, số lượng như vậy nói nhiều không nhiều, nói ít cũng không ít, nhưng người của chúng ta nếu trực tiếp đối đầu cùng bọn họ chưa nói đến phần thắng nhiều hay ít, nhưng chắc chắn sẽ có thương vong.”
“Ông chủ của khách điếm này là cháu ngoại của Lâu Đồng Nghĩa, sau khi người của chúng ta nhìn thấy hắn dẫn người rời khỏi khách điếm liền trực tiếp dọn vào ở huyện nha, có lẽ bây giờ hắn đang nói chuyện về chúng ta cùng với Lâu Đồng Nghĩa.” Lâm Thành Phúc cũng mở miệng nói.
“Tình huống của Nhân Vương như thế nào?” Điền Đường ngẩng đầu nhìn về phía Lâm Thành Phúc cùng Từ Triết.
“Nhân Vương là thúc thúc của vị kia trong triều đình.” nói đến chuyện về triều đình, Từ Triết hiểu rõ ràng hơn so với Lâm Thành Phúc một chút: “Năm đó chuyện ai đúng ai sai đám người ngoài như chúng ta cũng không rõ lắm, có điều tuổi tác của Nhân Vương đã lớn, phía dưới lại không có người thừa kế thích hợp, trong lòng hắn ít nhiều cũng có chút nôn nóng, còn về động tĩnh lần này… Trước đây lúc rời khỏi trấn Thần Linh ta cùng lão sư đã bàn qua, lão sư cũng cho rằng Nhân Vương tạm thời sẽ không thật sự gây chiến, chỉ sợ lần này chẳng qua là hư trương thanh thế thôi.”
Lão sư mà Từ Triết nói tất nhiên là Bùi Phong Bình.
Bùi Phong Bình ở trấn Thần Linh mấy ngày, đối với tình huống của trấn Thần Linh cũng có chút hiểu biết, cũng không hề bài xích việc trấn Thần Linh dạy học, nhưng muốn làm hắn hoàn toàn thay đổi quan niệm, phản bội triều đình, đứng ở bên phía của trấn Thần Linh cũng không dễ dàng gì.
Điền Đường cũng không cố ý đi tìm hắn cùng nhau nói chuyện.
Có điều nàng cũng không nghĩ tới Bùi Phong Bình vậy mà nguyện ý nói chuyện đó cùng Từ Triết.
“Nhân Vương tạm thời không làm to chuyện cũng tốt, ít nhất trong khoảng thời gian ngắn hắn có thể giúp kiềm chế Văn Bình.” Điền Đường suy tư nói: “Có điều sau này nếu chúng ta chiếm cứ phủ Lâm Xuân, có lẽ sẽ trở thành địch nhân của cả hai bên.”
“Cục diện như vậy quả thật không thể tránh né.” Từ Triết nhíu mày: “Kỳ thật phương pháp tương đối tốt là lựa chọn một trong hai phương thế lực, từ bên trong phương thế lực tiến hành công phá, tựa như đốm lửa bén giữa tờ giấy, chỉ cần xuất hiện một chút xíu thôi thì thiêu đốt khuếch tán ra bên ngoài đơn giản hơn rất nhiều, chỉ tiếc…”
Từ Triết không nói tiếp nội dung sau đó, nhưng những người đang có mặt đều hiểu rõ hắn muốn nói là gì.
Chỉ tiếc vị trí của trấn Thần Linh lại ở chỗ giao của hai bên thế lực, mà không phải ở trong vị trí trung tâm của một bên thế lực nào, một khi trấn Thần Linh muốn mở rộng ra bên ngoài nhất định sẽ đứng ở trung tâm của thế lực Nhân Vương và triều đình.
“Chắc lúc đó sẽ không có chuyện hai bên thế lực liên hệ bắt tay nhau cùng đối phó với chúng ta chứ?” Lý Nhị Trụ ngồi ở một bên nghe đến đó thật sự nhịn không được đã mở miệng.
“Cũng không phải là không có khả năng.” Từ Triết đưa mắt nhìn Lý Nhị Trụ lại nhìn qua Điền Đường: “Dựa theo ý lão sư nói, Nhân Vương cùng triều đình tuy rằng hiện tại đang bày ra cục diện hai bên tranh đấu, nhưng chung quy vẫn là một nhà, một khi thế lực của chúng ta quật khởi, địa bàn muốn chiếm trước chính là của hoàng gia bọn họ, hai bên nếu còn giữ được tâm lý của hoàng thất có khả năng trước tiên sẽ liên thủ tiêu diệt chúng ta.”
Điền Đường tò mò nhìn hắn: “Bùi lão nói nhiều như vậy sao?”
Từ Triết cười một chút: “Ta là do một tay lão sư dạy ra, rất nhiều ý tưởng của ta đều đến từ lão sư, thật ra lão sư là một người mạnh miệng nhưng dễ mềm lòng.”

Bạn cần đăng nhập để bình luận