Mang Theo Trò Chơi Sinh Hoạt Trở Về Cổ Đại

Chương 1263 -




Nhưng ngay cả như vậy, hình phạt nên phạt vẫn không dừng lại.
Mà với tư cách là đương sự bị trừng phạt, từ đầu đến cuối Yến Mãn cũng không rên một tiếng.
Sau khi đánh xong 30 đại bản, tráng hán chắp tay về phía Yến Mãn: "Yến tướng quân, trừng phạt đã xong, thuộc hạ gọi người đưa Yến tướng quân đi bôi thuốc?”
"Không cần." Yến Mãn tự mình chống đỡ, đứng thẳng dậy từ băng ghế trừng phạt, chỉ động tác đơn giản như vậy nhưng đến khi hắn đứng thẳng dậy đầu đã đầy mồ hôi, vậy mà hắn vẫn không phát ra thanh âm thống khổ nào, chỉ nhìn thẳng tráng hán, nói: “Ta muốn gặp tiểu điện hạ.”
Tráng hán nhìn hắn, nghiêng người qua: “Mời tướng quân, tiểu điện hạ nói, nếu sau khi trừng phạt kết thúc tướng quân vẫn muốn gặp, có thể trực tiếp đi gặp."
Yến Mãn gật đầu, nặng nề bước từng bước từng bước về phía trước.
Mấy bậc thang trước khi tiến vào phủ đệ, mỗi một bước Yến Mãn đều thở hồng hộc, cho dù là người cường tráng như hắn cũng rất khó chịu được ba mươi đại bản, nhưng hắn nhất định phải bẩm báo chuyện của Vệ gia.
Cuối cùng, hắn bước vào cánh cửa của phủ đệ.
Chỉ là vừa bước vào, hắn đã nhìn thấy người hắn muốn gặp
Đối phương mặc một bộ y phục màu xanh thẫm, thần sắc bình tĩnh, tựa hồ vừa rồi chưa từng xảy ra chuyện gì.
Yến Mãn mím môi, lại đi thêm hai bước, lúc này mới ôm quyền khom người: "Tiểu điện hạ.”
Giữa hai người yên tĩnh một lát.
Mãi đến khi Yến Mãn có chút không chịu nổi, lại mở miệng: "Tiểu điện hạ.”
Nam tử được xưng là tiểu điện hạ cùng lắm chỉ 15 16 tuổi, thần thái lại vô cùng trầm ổn, thấy Yến Mãn lại mở miệng, mới nhướng mắt: "Yến Mãn, ngươi không phải người xúc động lỗ mãng.”
"Vâng." Yến Mãn cúi đầu: "Là thần không tuân thủ quy củ, nên phạt.”
"Đây là chuyện đương nhiên." Vẻ mặt nam tử vẫn bình tĩnh: "Quy củ định ra, nếu là ai cũng có thể có ngoại lệ, về sau sẽ không có người tuân thủ, quân lệnh như sơn, người vi phạm trừng trị không nương tay, ngươi nên hiểu rõ đạo lý này nhất mới đúng.”
Yến Mãn run rẩy quỳ xuống, trong nháy mắt đầu gối chạm đất, trên lưng hắn lại chảy ra không ít máu: "Thần đã biết sai.”
Nam tử cúi đầu, vẻ mặt hơi hòa hoãn: "Nói đi, lần này vội vàng trở về là có chuyện gì quan trọng?”
Yến Mãn giơ hai tay chắp tay trước mặt: "Hồi bẩm tiểu điện hạ, người Vệ gia hiện giờ đang ở trong thành Thần Linh.”
"Ngươi xác định?" Nam tử hỏi.
"Vâng, thần xác định, thần tận mắt nhìn thấy Vệ Lương Tài xuất hiện ở huyện Bích Hóa, lại đứng cạnh Thạch Hùng, kết hợp với tin tức triều đình truyền ra lúc trước Vệ gia phản bội, hiện giờ người Vệ gia nhất định đều ở trong thành Thần Linh." Yến Mãn cắn răng nói, hy vọng có thể duy trì tỉnh táo trước dưới cơn đau dữ dội.
“Nếu đã vậy, vậy thì đánh đi.” Nam tử nhẹ giọng nói.
Yến Mãn ngẩng đầu: “Ý của tiểu điện hạ là? Đánh bên nào?”
“Yến Mãn.”
“Có!”
"Ngươi còn có thể đánh trận không?"
Yến Mãn không chút do dự gật đầu: "Có thể, thần còn có thể đánh!”
“Được, lập tức hợp quân đội, đại quân trấn áp biên cảnh, tấn công triều đình, đoạt lại kinh thành!”
Yến Mãn bỗng dưng ngẩng đầu: "Triều đình?”
Vạt áo màu xanh thẫm khẽ bay xuống, thân ảnh dần dần đi xa.
“Triều đình thiếu đi Vệ gia chỉ là hổ giấy, nếu bọn họ tự động thủ đuổi người Vệ gia đi, làm sao chúng ta có thể không giúp bọn họ một tay?”
Trong lòng Yến Mãn chấn động, tựa như đang có trống đánh, hắn hoàn toàn quên mất mình vừa mới bị đánh ba mươi đại bản, lập tức khom người.
“Thần tuân mệnh!”

Trong phủ Quảng Cừ.
Lâm Thành Phúc mở phong thư cuối cùng ra, sau khi đọc xong, cũng cuối cùng xác nhận được toàn bộ tất cả các tin tức trong lần này.
Tài liệu được giao thành nhiều đợt, thậm chí ngay cả khi đống thư tín đó bị chặn lại thì người nắm giữ thư tín ấy cũng không thể nhìn ra nội dung bên trong được, chỉ sau khi người được gửi nhận được, mới có thể xác nhận được tin tức.
Trong khoảng thời gian này, Lâm Thành Phúc ở phủ Quảng Cừ dần dần nhận được tín nhiệm Hạ Tùng Dương. Nhiều lần Hạ Tùng Dương gặp vấn đề đều sẽ dò hỏi ý kiến Lâm Thành Phúc.
Bởi vì những vấn đề đó đều chỉ liên quan đến thế lực của Nhân Vương chứ không liên quan tới thành Thần Linh, nên mặc kệ là vấn đề gì, Lâm Thành Phúc đều có thể đối mặt với trăm phần trăm tinh lực, cũng bởi vậy mà những giải pháp hắn đưa ra thực sự thiết thực và hiệu quả.
Ở trong mắt Hạ Tùng Dương, từ khi có Lâm Thành Phúc ở bên cạnh hỗ trợ hắn đã giúp hắn giải quyết không ít vấn đề về quan viên trong Quảng Cừ. Chủ yếu là làm cho một vài quan viên chưa quyết định rõ ràng trở thành người của hắn, mà những tên quan viên thiên hướng Nhân Vương hơn sẽ bị hắn dùng các loại phương pháp quang minh chính đại để loại bỏ quyết sách, dần dần biến thành người bên cạnh hắn.

Bạn cần đăng nhập để bình luận