Mang Theo Trò Chơi Sinh Hoạt Trở Về Cổ Đại

Chương 298 -




Trong những ngày sau đó, Điền Đường vẫn luôn giải quyết vấn đề nhà ở, một mặt chính là đặt những ngôi nhà ở trấn Phong Thu dưới danh nghĩa của nàng, mặt khác là xây nhà mới ở thôn Điền Gia để hoàn thành công tác hoán đổi.
Nhà ở dựa theo diện tích để một đổi một, Điền Đường cố ý vì thế mà vẽ ra một khu vực, cho những người này ở lại.
Bọn họ có thể lựa chọn nhà trệt hoặc nhà gỗ, nếu diện tích nhỏ hơn thì Điền Đường sẽ bổ sung tiền, muốn diện tích lớn hơn một chút, giao tiền tương ứng cũng được.
Đồng thời, Điền Đường còn cố ý cho người ta xây dựng tường vây, ngăn cách từng hộ nhà ở với nhau.
Bạch gia cũng có đại trạch ở trấn Phong Thu, nhà ở mà bọn họ mua ở thôn Điền gia kỳ thật cũng tương đương với một cái tiểu viện, lần này đổi phòng, bọn họ cũng lựa chọn nhà ở, lại bỏ thêm không ít tiền để xây dựng thành một cái đại viện cho mọi người.
Lựa chọn giống như Bạch gia cũng không chỉ có một hộ.
Điền Đường nhìn số dư trong tài khoản thoáng cái đã tăng lên một ít, không thể không cảm khái người trong trấn quả nhiên có tiền.
Công tác hoán đổi còn chưa hoàn thành, thông báo hoàn thành nhiệm vụ mới liền sáng lên.
[Chúc mừng người chơi, nhiệm vụ thôn xóm cấp 9 hoàn thành (thôn dân: 1500 (1500/1500), nhà ở: 500 (500/500), xưởng chế tạo đường: 1 (1/1), xưởng xì dầu: 1 (1/1)], trở thành thôn xóm cấp chín , khen thưởng *380 lượng bạc, đường ray gỗ (bình thường) *1, tuấn mã * 10 cặp, khung xe ngựa (bản vẽ thiết kế) * ]
[Phạm vi khu an toàn: 90 km vuông]
[Nhiệm vụ thôn xóm cấp 10: Thôn dân: 2000 (1723/2000), nhà ở: 700 (500/700), đường ray gỗ: 1000 (0/1000), xe ngựa: 10 (0/10)]
Thôn xóm cấp mười, trấn nhỏ cấp một!
Điền Đường kích động một lát, chỉ chốc lát sau lại nhíu mày.
Vấn đề là - hình như không còn ai?
Tù binh mà nàng vất vả lắm mới cướp được, biến mất rồi?

“Huyện lệnh của huyện Khê Lâm mất tích rồi.”
"Theo ta được biết, huyện lệnh của huyện Khê Lâm - Triệu Đồ là người rất thông minh, từ khi nhậm chức huyện lệnh của huyện Khê Lâm đến nay, vẫn ngủ đông, những năm gần đây tuy nói không có công, nhưng cũng không có tội, huyện Khê Lâm cũng ổn định bình yên ở trong hoàn cảnh các thế lực tranh đoạt lẫn nhau, với tính tình của hắn, tuyệt đối không có khả năng vô cớ đắc tội với người khác, hiện giờ làm sao lại đột nhiên biến mất chứ?”
Thôn Điền gia, phòng họp của trung tâm thôn xóm.
Điền Đường ngồi ở ghế chủ vị, Chu Lý Viễn cùng Lâm Thành Phúc nói tiếp về tình huống của huyện Khê Lâm hiện giờ.
Ngồi ở phía dưới đều là cán bộ thôn Điền gia hiện nay, cùng với các học sinh của lớp chuyên.
Từ khi thôn Điền gia cùng trấn Phong Thu hợp nhất, tất cả bá tánh ban đầu ở trấn Phong Thu cũng chậm rãi di chuyển đến vị trí trung tâm của thôn Điền gia, Chu Lý Viễn cùng Lâm Thành Phúc cũng không cần quản lý bá tánh nữa, trong khoảng thời gian này ngoại trừ công việc cần thiết, phần lớn thời gian đều chăm chú học tập.
Tuổi tác của Chu Lý Viễn tuy lớn, nhưng thiên phú cũng không thấp, hơn nữa khoảng thời gian trước hắn cũng từng có lúc học tập ở trấn Phong Thu, mới đi tới thôn Điền gia ngắn ngủi mấy ngày trời, hắn đã lên được lớp lá.
Cuộc họp lần này diễn ra đột ngổ, cũng là lâm thời triệu tập, nói đến chuyện Triệu Đồ - huyện lệnh của huyện Khê Lâm đột nhiên mất tích.
Huyện lệnh mất tích là chuyện trọng đại, dù sao cũng là mệnh quan triều đình, cho dù hiện nay thiên hạ đại loạn, triều đình cũng muốn phái người thăm hỏi hiểu rõ, cái này vừa nhìn, sợ sẽ có người đi tới gần thôn Điền gia.
Hiện giờ vòng ngoài thôn Điền gia bị dãy núi vờn quanh, nhưng cũng không phải hoàn toàn không có lối ra, chỉ cần có tâm thăm dò, bỏ qua những dãy núi này rồi tiến vào thôn Điền gia cũng không phải việc khó.
"Kỳ thật tình thế hiện giờ của triều đình cũng không tốt lắm," Lỗ Anh thử thăm dò lên tiếng, thấy mọi người chỉ là bình tĩnh nhìn hắn, hắn mới lấy hết dũng khí tiếp tục nói tiếp: "Triệu vương và Nhân vương đều không phải người tốt, mấy năm nay nếu không phải thế lực ba bên giằng co, chỉ sợ hiện giờ đã sớm thay đổi triều đại.”

Bạn cần đăng nhập để bình luận